KỸ NĂNG TRANH SỦNG - Trang 161

Bí mật giấu sâu nhất trong lòng lại bị bày ra ngoài ánh sáng ở dưới mí

mắt của mọi người, còn không phải là xui xẻo quá sao? Người xấu hổ đến
mức trực tiếp ngất đi cũng có.

Đương nhiên, bởi vì điện dự trữ không đủ, nếu không dán ở trên đầu,

cách đầu quá xa cũng chỉ có thể sinh ra cảm giác rất nhỏ, một phút đồng hồ
sau liền mất đi hiệu lực.

"Chủ tử, tới giờ rồi, chúng ta cũng không thể đến sau Hoàng Thượng

và Hoàng Hậu được." Mộ Vân thấy nàng đứng ở dưới đèn nhìn 'hoa' nhìn
rất nghiêm túc, không nhịn được lên tiếng nhắc nhở.

Tuy rằng nàng cũng tò mò vì sao tiểu thư lại dán một miếng giấy ở

trên trán (triều đại thời không này vẫn chưa xuất hiện ngạch hoàng: miếng
giấy dán có nhiều hình hoa tinh xảo xinh đẹp để dán giữa hai lông mày),
phấn kia lại nghiên cứu chế tạo như thế nào, nhưng càng quan trọng hơn là,
nàng cảm thấy tiểu thư trang điểm như vậy làm cho cả người sáng ngời,
phảng phất như trong lòng đều bị tác động, cũng quên mất hỏi han.

Tiết Bích Đào rầm rì: "Về sau ta cũng muốn chơi bài."

Ở chỗ này càng lâu, nàng cũng càng thêm tùy ý, một ít lời nói thường

dùng không tự giác sẽ nói ra khỏi miệng. Cũng may năng lực thích ứng của
mấy nha hoàn này đều rất mạnh. Các nàng trước sau đều cho rằng, tiểu thư
là do thường xuyên ở trong phòng đọc sách nên hiểu nhiều tri thức, các
nàng không hiểu là bởi vì tri thức của các nàng quá nông cạn.

Kỳ thật nào biết đâu rằng, là nàng đang nghịch "Túi thần kỳ bách

bảo", nghịch không biết mệt mỏi.

Tuy nói như thế, nhưng nàng vẫn rất phối hợp vịn lấy tay Mộ Vân

đứng dậy, sau đó nói: "Hôm nay để Vân Lũ đi theo ta đi."

"Chủ tử?" Mộ Vân ngạc nhiên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.