KỸ NĂNG TRANH SỦNG - Trang 182

Tiết Bích Đào tạ ơn xong thong thả ung dung đi xuống bậc thang,

cung nhân sớm đã bày ra cái giá, điều chỉnh và đặt cầm (đàn tranh) vào
chỗ. Nàng đứng ở một bên, tươi cười hồn nhiên nói với Phó Bảo lâm:
"Thiếp thân còn cần ấp ủ cảm tình (tìm kiếm cảm hứng), cho nên mời Phó
Bảo lâm trước vậy."

Phó Ôn Bội cũng không khách khí, dù sao việc này là nàng đưa ra lời

'kiêu chiến' trước, vì vậy do nàng mở màn trước cũng phải thôi.

Đối với cầm nghệ (kỹ thuật chơi đàn) của mình, nàng vẫn rất có tin

tưởng.

Nàng nhẹ nhàng mơn trớn hoa văn lịch sự tao nhã trên đàn tranh, tĩnh

khí ngưng thần (tập trung), cảnh tượng trước mắt dần dần biến mất, bên tai
chỉ nghe được tiếng gió Bắc thổi, và một khắc (thời khắc) hoa mai đầu cành
dạt dào nở rộ.

Làn điệu chưa thành, tình tới trước.

Những ngón tay trắng nõn thon dài tố nhẹ nhàng khấu lướt trên cầm

huyền (cây đàn), hoa mai nhất lộng[1] đoạn người tràng (ruột người đứt
đoạn, ý chỉ âm điệu bi thương làm cho người nghe đau lòng, hoa mai nhị
lộng[1] phí cân nhắc, hoa mai tam lộng[1] phong ba khởi.

([1] Hoa mai nhất lộng, hoa mai nhị lộng, hoa mai tam lộng: là ba

đoạn trong ca khúc "Mai hoa tam lộng"(

梅花三弄))

Rõ ràng là một nữ tử ôn nhu uyển chuyển, nhưng giờ phút này tiếng

đàn phát ra từ những ngón tay của nàng lại phảng phất như vẽ ra trước mắt
bao người tư thái ngẩng đầu bất khuất và phẩm cách cao thượng ngạo tuyết
đấu sương của hoa mai.

Gọi người không thán phục không được. Tài nghệ tất nhiên tinh vi,

tâm cảnh lại càng khó được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.