KỸ NĂNG TRANH SỦNG - Trang 233

Tinh Tinh đang bưng trà tới nghe thấy, nhẹ nhàng thở ra, cũng may

chủ tử không bị mất lễ nghĩa quy củ.

Nàng bưng ba chén trà nhỏ bằng sứ hoa văn mây tía từng cái từng cái

dâng lên các chủ tử. Nhưng khi nàng vừa đến gần Tiết Tiệp dư lại bị động
tác nghiêng người che mũi của nàng ấy làm cho hoảng sợ. Nàng vội vàng
bưng khay trà quỳ thẳng tắp trên mặt đất, khó hiểu hỏi: "Nô tỳ đã làm điều
gì va chạm đến Tiệp dư nương nương hay sao?"

"Làm sao vậy?" Hoàng Đế cũng ngẩn người vì động tác bất thình lình

của Tiết Bích Đào, quan tâm nói.

"Không biết." Tiết Bích Đào nắm một góc của chiếc khăn lụa thêu

cánh hoa đào lên che mũi lại, chỉ cảm thấy một mùi hương rất khó chịu
đựng vọt vào mũi, xông thẳng lên đỉnh đầu, hại nàng suýt chút nữa bị ngạt
thở đến chết. Nàng thực sự không dám hít thở mạnh, rất sợ lại ngửi thấy
mùi hương kia.

Miệng anh đào nhỏ khẽ nhếch, thanh âm cũng thấp khó mà nghe rõ,

nàng thấy Hoàng Đế nhướng mày, liền vội vàng lắc lắc đầu, nghiêng đầu,
một bộ dáng hoang mang, tỏ vẻ chính mình cũng không biết.

Hoàng Đế thấy bộ dạng nàng mơ hồ, rất muốn lấy tay đỡ trán (hành vi

tỏ vẻ 'bó tay'). Mắt phượng thon dài hơi mị lên, nhìn về phía Tinh Tinh:
"Ngươi lui ra."

Tinh Tinh bị ánh mắt chợt trở nên sắc bén kia nhìn một cái, run run,

không dám nói nhiều, vội vàng lui ra xa.

Nàng có chút nghi hoặc, chẳng lẽ Tiết Tiệp dư muốn đến gây chuyện?

Gần đây nàng cũng có nghe nhiều tin đồn về vị Tiết Tiệp dư này.

An Tuyển thị thấy vậy cũng bất an, nàng vội vàng thỉnh tội nói:

"Không biết Tinh Tinh đã làm điều gì va chạm đến Tiết Tiệp dư? Thỉnh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.