KỸ NĂNG TRANH SỦNG - Trang 251

Nếu Hoàng đế là người hiện đại, hiện tại nhất định sẽ chửi thầm một

tiếng, bà nó cô nãi nãi này thật không dễ trêu chọc. Đáng tiếc hắn là người
cổ đại, cho nên hắn không có phát tiết qua từ ngữ, chỉ có thể nghẹn lời.

Đương nhiên, hắn vẫn là một Hoàng đế, cho nên dù là nghẹn, cũng

không thể nghẹn quá mức. Nếu không long thể có bệnh nhẹ, sẽ có hại với
giang sơn xã tắc.

Vì thế hắn kéo tay nàng qua, mở lòng bàn tay ra đánh khẽ một chút,

hừ lạnh nói: "Nói nói cái gì đó, cái gì mà trẫm đáng ghét."

Cô nãi nãi bắt nạt kẻ yếu nhất thời mềm thành quả hồng, mặc người

đắn đo, nàng ấp úng: "Nào, nào có, người ta rõ ràng nói chính là nở rộ --"

"A, mùa xuân, trăm hoa đua nở, hoa cúc nở, hoa hồng nở, hoa lam,

hoa đỏ, hoa tím nở, cánh hoa kiều nộn, nhụy xinh nở rộ." Nàng ngâm vịnh
rất là nghiêm túc.

Hoàng đế giận đến vui vẻ.

Hắn cúi đầu thấy lòng bàn tay nàng đỏ một khối, bất đắc dĩ mà thở

dài: "Tiểu thiếu nữ mà như hài tử, trẫm còn không có dùng sức đã đỏ rồi."

"Bởi vì thiếp thân da mỏng nha, những kẻ mà đánh không đau đều là

da dày," nàng nói năng hùng hồn đầy lý lẽ, cuối cùng còn thêm câu: "Đặc
biệt là da mặt."

"Còn nói, chỉ ngươi da mặt dày. Ngươi nói xem ngươi lấy từ trẫm bao

nhiêu thứ tốt rồi?"

"Đó là người ta có được bằng lao động vất vả cần cù mà!" Nàng thu

hồi tay, kì quái mà lẩm bẩm.

"Lao động gì?" Hoàng đế nghi hoặc mà nhìn nàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.