KỸ NĂNG TRANH SỦNG - Trang 283

"Đừng tính đến nô tỳ." Mộ Vân liên rục xua tay cười giải thích: "Đều

là Vân Lũ khéo léo làm ra, chỉ xin nô tỳ một ít vải sa tanh mà thôi, nô tỳ
không thể vô duyên vô cớ chiếm 1 phần công lao của nàng."

"Đều có thưởng." Tiết Bích Đào vung tay lên, thật hào phóng. Người

lấy mình làm trung tâm tất nhiên không thể bạc đãi.

Hai người liền cười rồi hành lễ: "Nô tỳ tạ chủ tử ban thưởng." Mộ Vân

cười với Vân Lũ nói: "Ta được tiện nghi rồi, đừng nghĩ ta có thể trả trở về."
Mọi người nhất đều cười lên.

Tiết Bích Đào làm chủ tử, cung nhân được sống sung sướng hơn cung

nhân ở chỗ khác. Nàng nghĩ dù gì thứ này nàng cũng không mang đi được.
Mà ở trong hoàng cung làm việc, một là được tiền, hai là được thể diện,
bây giờ chủ tử có được thánh sủng, bọn họ đi đến chỗ nào mà không được
người ta nịnh bợ? Trước kia làm gì có chỗ tốt như vậy?

Cho nên trên dưới Phương Hoa các đều dần tâm phục nàng, bắt đầu

toàn tâm toàn ý làm việc vì chủ tử, tính toán cho chủ tử. Vì thế không khí
cũng càng hòa hợp.

Ngay cả Mộ Vân cũng sẽ không thường xuyên đeo khuôn mặt nghiêm

túc như trước mà sẽ nói vài câu vui đùa.

Tiết Bích Đào rất vui với thay đổi như vậy.

Cho dù không thể nắm giữ vận mệnh trong tay nhưng có khả năng thì

nàng muốn tận hưởng sinh hoạt bình thường. Huống chi bây giờ nàng cũng
không kém, có thể đối tốt với chính mình và cười nhiều hơn.

Nếu không phải lần trước chơi nổi đàn một khúc "Ngôi sao nhỏ" thì

hiện tại nàng còn nghĩ sẽ lấy bài poker ra chơi. Nhưng hiện giờ thì không
dám.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.