KỸ NĂNG TRANH SỦNG - Trang 316

Chỉ cần không có bị phán tử hình, nàng đều có cơ hội tranh sủng.

Chuyện sau này, ai nói rõ đâu.

Chờ nàng đi rồi, Hoàng đế kêu Triệu Trung Tín tới phân phó một

phen, sau đó vẫy lui. Trong trướng chỉ còn lại có hắn cùng Bích Đào.

"Bảo bối." Hắn gọi. Kỳ thật hắn không quen ở trước mặt người khác

gọi nàng như vậy, mới vừa rồi ở trước mặt Tiết mỹ nhân, lại chưa từng suy
xét qua. Hiện giờ nghĩ lại, kia buột miệng thốt ra, tựa hồ là vì có lo lắng
nàng tức giận.

Khi nào, từ khi nào cảm xúc của hắn cũng sẽ vì nữ tử mà lay động.

Hắn kinh ngạc.

Bích Đào không nói chuyện, thấp đầu bắt đầu lạch cạch lạch cạch rơi

nước mắt, khóc đến mức miếng đất dưới chân kia như bị nước mưa làm
ướt.

Hoàng đế đau lòng, đầu cũng đau.

Vật nhỏ cực kì không dễ dỗ, người khác chính là phát cáu cũng không

dám một mặt ngoan cố cùng hắn. Nhưng nàng thì chỉ cần trong lòng không
vui, liền thật sự sẽ không thèm nhìn ngươi, thẳng đến khi chính nàng vui vẻ
lên, hoặc là ngươi có thể dỗ được nàng.

Sau một lúc lâu hắn đều đợi không được nàng dừng khóc để có thể

nghe hắn nói chuyện, liền duỗi tay muốn nâng hàm dưới nàng lên, hắn nói:
"Trẫm đều duẫn theo yêu cầu của ngươi, làm tỷ tỷ ngươi uống canh tránh
tử, ngươi còn muốn thế nào?" Nhưng là tay còn chưa có đụng tới, đã bị
nàng xoay mặt trốn đi. Thậm chí chân còn lui một bước về sau.

"Không được động tay động chân." Nàng khóc có chút khụt khịt, phun

ra câu này lại tiếp tục khóc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.