KỸ NĂNG TRANH SỦNG - Trang 324

thì nghe được trong xe ngựa lại lần nữa truyền đến một câu lướt nhẹ.

"Chờ viết xong, cho nàng ta năm mươi lượng bạc, sau đó ném khế ước

bán mình đến Di Hồng viện đi." Hắn dừng một chút, ngữ khí quỷ dị nói:
"Ngươi muốn làm trâu ngựa, không cần chờ kiếp sau."

Trâu, ngựa kia chẳng phải là bị người cưỡi sao, vào Tần lâu Sở

quán[1] tất nhiên là ngàn người gối, vạn người cưỡi.

([1] Tần lâu Sở quán: thanh lâu, kỹ viện.)

Không nghĩ tới nghe thanh âm này hẳn là người tự phụ, lại có thể

đường hoàng không cố kỵ nói ra những lời này, thật sự khiến người kinh
ngạc đồng thời còn cảm thán nữ tử này đáng thương. Nô tịch[2] còn có thể
thoát thân, hoặc có cơ hội được chủ nhân coi trọng. Mà tiện tịch[3] muốn
hoàn lương thì vô cùng gian nan.

([2], [3]: hai trong số những loại hộ tịch của Trung Hoa cổ đại, dùng

để phân biệt đẳng cấp trong xã hội. Nô tịch : chỉ nô lệ, người hầu. Tiện tịch
: chỉ khất cái, kỹ nữ hay kẻ phạm tội.)

Có lẽ là hành động chặn xe của nữ tử bên đường chọc giận vị quý

nhân này, nếu không đâu đến nỗi lưu lạc đến tận đây. Mọi người sôi nổi suy
đoán.

Giờ phút này, nữ tử vốn đang vui sướng, mặt đã trở nên xám như tro

tàn. Tất cả việc này nàng đều đã nghiền ngẫm lên kế hoạch kĩ càng, tuy
rằng không biết người trong xe ngựa là ai, nhưng chỉ cần là người quyền
quý là được. Lúc sinh thời, cha nàng đánh bạc thua hết gia sản, nàng không
có tiền trả nợ, nhưng dung mạo này lại làm những kẻ du côn vô lại chú ý,
nàng muốn giữ được mình, muốn nửa đời sau tốt đẹp, nhất định phải lấy
dung mạo làm mồi câu, chỉ cần câu được một con cá lớn, lo gì những việc
này không thể giải quyết?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.