KỸ NĂNG TRANH SỦNG - Trang 369

Cho nên, cho dù miệng lưỡi Tiết Lục Ngạc khéo léo như thế nào, nàng

ta cũng không thể trốn tội. Huống hồ sau khi nàng ta liên tục chịu đả kích,
trở nên nói chuyện không hề có kết cấu, không thể biện giải cho mình.

Mà lúc này, đáy lòng Hoàng đế đã cực kì tức giận. Sau khi Thái y bắt

mạch xác định là sinh non lại càng tới đỉnh cao. Hắn híp mắt, áp xuống
cảm xúc, sắc mặt cùng thanh âm đồng thời trầm xuống: "Trẫm truyền ý chỉ,
Tiết Mỹ nhân của Vĩnh Hòa cung mưu hại con vua, tổn hại luân thường,
không có phẩm chất của phi tần, ngay trong ngày biếm vào lãnh cung,
không được rời khỏi".

"Hoàng thượng! Thiếp thân oan uổng, thiếp thân không có đẩy nàng!

Là nàng! Là nàng muốn mượn việc này hãm hại thiếp thân. Thỉnh Hoàng
thượng làm rõ, thỉnh Hoàng thượng làm rõ a!" Tiết Lục Ngạc giật mình một
cái, thẳng tắp quỳ xuống dập đầu, ai oán liên tục kêu than, sợ chậm một
chút, sẽ không còn cơ hội nào nữa.

Nhưng xác thật là nàng ta không còn cơ hội.

Hoàng đế nhìn nàng tóc mai tán loạn, lời nói cùng hành động không ra

gì, đặc biệt trên gương mặt giống như Tiết Bích Đào kia tràn đầy hoảng sợ
và oán giận, càng thêm chán ghét. Phất tay ra hiệu cho nội thị mạnh mẽ kéo
nàng ta đi.

Tiếng khóc càng lúc càng xa.

Tiết Bích Đào cố gắng mở mắt ra, âm thanh khàn khàn nhỏ nhẹ:

"Hoàng thương, đói". Rồi sau đó sờ sờ lên vệt máu trên váy, một chỗi nước
mắt chảy ra, lại nói: "Đau".

Đám người Thái y đã sang phòng bên bắt mạch cho An Tuyển thị, lúc

này trong phòng chỉ có hai người. Hoàng đế mới không hề băn khoăn ôm
nàng vào trong ngực, thanh âm có thương tiếc cùng mất mát: "Đừng
thương tâm, về sau sẽ còn có".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.