KỸ NĂNG TRANH SỦNG - Trang 43

đuổi kịp Tô Tần, Trương Nghi a~

Nhấc chân đi vào, làn váy như vân uốn khúc, rất đẹp mắt.

"Sao trong đình viện lại có cây khô vậy?" Mọi người còn đang trộm

đoán tâm tư chủ tử đều có chút ngây người, nghe hỏi như vậy đều phục hồi
lại tinh thần, Tiểu Lâm Tử tiếp tục chỉ huy mọi người vào vị trí của mình.

Sắp xếp mọi thứ xong xuôi, bưng nước trà đi làm nóng, mọi việc đều

ngay ngắn có trật tự.

Vân Hương vội vàng trả lời: "Hồi chủ tử, là Hoàng thượng kêu gieo

cây hoa bích đào, đáng tiếc là đợi đến bốn, năm tháng nữa hoa mới nở."

Tiết Bích Đào nhấc chân đi, cười nhẹ nhàng kín đáo, cũng không hề

hỏi thêm.

Trên án bày một bức tranh mỹ nhân bên cây lê. Trong cung đang mùa

hoa mai, cành lá xanh um, làm căn phòng trở nên sáng sủa, đầy sức sống.

Tiết Bích Đào dùng ngón tay khẽ khều một mặt, vui buồn không rõ:

"Đúng là lục ngạc mai."

"Là ai trồng?"

Một cung nữ đang cầm muỗng đũa bằng đồng đỏ, đẩy cây gỗ tử đàn

trong lò hương chạm khắc ngà voi, nghe vậy tay run lên, phấn thơm rơi
xuống đất. Nàng đi tới, cúi đầu nói: "Hồi chủ tử, là nô tỳ."

"Tên gọi là gì?" Tiết Bích Đào xoay người ngồi ở vị trí chủ, tiếp nhận

chén trà từ tay Phụng Tử, khẽ nhấp một ngụm"

"Nô tỳ gọi là Vân Lục." Tiết Bích Đào nghe xong, không nhanh không

chậm nói: "À? Là vì trong tên ngươi có chữ lục nên mới trồng lục ngạc
mai, hay là do tỷ tỷ của ta đây?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.