KỸ NĂNG TRANH SỦNG - Trang 431

Tiết Bích Đào đang nhíu mày xem diễn thì nghe thấy câu nói của hắn,

nàng xuyên tạc nói: "Có hứng thú với nàng ta?"

"Xuy." Thọ Vương bật cười, vén một dúm tóc của nàng lên trêu đùa:

"Dung mạo của nàng ta không đẹp bằng ngươi. Bổn vương tò mò là, bởi vì
chúng ta là có tình huống đặc biệt nên mới biết người nọ có vấn đề. Còn
nàng ta thì sao, làm sao nàng ta biết được?"

Tiết Bích Đào không để ý đến câu trước đó, nàng trầm tư một lát, khóe

mắt cong cong vương nét cười: "Ngươi nói xem, có phải nàng ta biết không
có cách nào cướp Hoàng Thượng từ tay của người khác nên mới dời chủ ý
lên người Đại hoàng tử hay không?"

Thọ Vương suýt bị sặc nước miếng, nhưng lo lắng sẽ làm kinh động

đến bọn người phía trước, chỉ có thể hạ giọng ho khan.

"A, nó có khuôn mặt anh tuấn giống hắn, nó cũng có giọng nói đầy từ

tính giống hắn. Tất cả đều làm người khác mê muội như vậy. Nếu như ta
không có được tình cảm của hắn, vì sao không đặt hy vọng lên người con
của hắn?" Nếu không phải còn trốn tránh ở sau thân cây thì nhất định Tiết
Bích Đào sẽ nói càng thâm tình hơn nữa.

Lúc này Thọ Vương đã không còn ho khan nữa, mà hắn cuộn chặt tay

hai tay, bả vai run run rất nhỏ, cố gắng kìm nén để mình không phát ra tiếng
cười to.

Chốc lát sau, hắn kề sát vào nha đầu lắm lời này, hỏi: "Tiểu miêu,

ngươi có lo lắng hay không?"

"Ngươi là nói......" Trong chốc lát Tiết Bích Đào liền hiểu ra ý tứ trong

lời nói của hắn, nghiêng đầu ngây thơ nhìn hắn.

"Không phải ngươi chán ghét nàng ta hay sao? Ngươi đoán xem, liệu

hoàng huynh có chuyển qua yêu thích nữ nhân có ân cứu mạng con hắn hay

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.