KỸ NĂNG TRANH SỦNG - Trang 462

vào trong miệng, ăn xong mới hỏi. Ừm, dưa hấu bột, không đủ ngọt thanh.

Vân Lũ kể lại tường tận, sau đó khó hiểu dò hỏi: "Chủ tử, vì sao phải

làm như vậy?" Như vậy chẳng phải là vô duyên vô cớ trêu chọc phiền toái.
Rõ ràng ánh mắt ghim tới trên người chủ tử cũng đã đủ nhiều. Các nàng tuy
là tân nhân, tụ tập lại, thực sự cũng có một hai kẻ được sủng, sau này ra sao
cũng không dám nói.

Tiết Bích Đào nạo sạch sẽ nửa miếng dưa hấu, thỏa mãn cơn thèm ăn

xong thì mỉm cười: "Nếu hiện giờ ta có năng lực, hà tất cho các nàng cơ hội
lên sân khấu."

Vân Lũ nửa ngốc nửa hiểu.

Tiết Bích Đào than: "Ai bảo các nàng trẻ hơn so với ta cơ chứ." Nàng

tưởng tượng đến chính mình hiện giờ là dưa chín đã vài năm, tâm tình liền
rất vi diệu.

---

Đặng Minh Lộ mặc một cái áo màu xanh da trời ở trên, bên dưới là

chiếc váy dài hồng phấn, eo thắt đai ngũ sắc, nhìn lướt qua thật là một màu
tươi sáng. Nhưng đến gần đánh giá, là có thể phát hiện tóc nàng dính bện
vào nhau, trên mũi, bên cổ ròng ròng mồ hôi, lại gần chút thì càng có mùi
mồ hôi xông vào mũi. Dù cho nhạt, nhưng ngửi vào ngày mùa hè cũng làm
người ta cảm thấy muốn tránh xa.

Hoàng đế đang muốn lâm hạnh mỹ nhân, vừa nghe mùi này, mặt tức

khắc liền đen.

Lúc này đèn lồng cung đình treo cao, xung quanh sáng trưng, mỹ nhân

cũng được chiếu rành mạch. Nhưng cố tình vừa nhìn thấy mỹ nhân này
chính là nhiều ngày chưa từng tắm gội, sắp bị nắng nóng chưng đến mất
nước mà biến thành một đống bùn rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.