KỸ NĂNG TRANH SỦNG - Trang 565

Trên giấy viết: "Thanh thanh tử câm, du du ngã tâm. Túng ngã bất

vãng, tử ninh bất tự âm! Thanh thanh tử bội, du du ngã tư. Túng ngã bất
vãng...

Khi Nghi Quý nhân quét mắt đến một nửa thì chợt siết chặt tờ giấy

kia, chữ viết phóng đãng qua loa, nàng sai người nhờ tiên sinh giả bút tích,
nàng xem qua tờ giấy làm sao không biết, cho dù nội dung đã thay đổi, lại
thay đổi không được tâm tư người bày cục. Đặc biệt là đuôi câu 'Một ngày
không thấy, như ba tháng trời.' Quả thực là đang dùng miệng lưỡi trêu đùa
châm chọc nàng.

Thực sự là bút tích của Thọ vương.

Trân Chiêu nghi cùng Thọ vương, vậy mà thật sự gian díu! Nếu không

chính mình hạ ám chiêu với Trân Chiêu nghi, làm sao Thọ vương biết
được, làm sao đến nỗi tự tay viết, tự bát nước bẩn lên người, giúp Trân
Chiêu nghi đến tận đây! Nhưng hiện tại, nàng tự thân còn khó bảo toàn,
tuyệt đối không phải thời điểm tố giác bọn họ.

Nghi Quý nhân hoảng loạn trong nháy mắt, sau đó nhanh chóng làm ra

biểu tình mê mang, lệ ngập quanh hốc mắt, cực kì mờ mịt bối rối: "Hoàng
Thượng, thiếp thân, thiếp thân không biết."

Nhưng chút mờ ám kia của nàng, Hoàng đế đang nhìn chằm chằm

nàng làm sao có thể không phát hiện. Nếu nàng không có thật nhanh ý thức
được không đúng rồi mới nhanh chóng điều chỉnh chính mình, khi xong
việc Hoàng đế nghĩ lại có lẽ còn có thể cảm thấy vài phần không thích hợp,
loại chuyện bí mật như vậy thì sao Nghi Quý nhân dám to gan cất tờ giấy ở
trước mặt hắn? Đáng tiếc nàng lại chọn một cái biểu tình có lợi nhất cho
bản thân, biểu tình có thể giành được sự tin tưởng của đế vương nhất, điều
này ngược lại làm Hoàng đế tăng thêm hoài nghi với nàng, xác định kết
luận trong lòng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.