KỸ NĂNG TRANH SỦNG - Trang 633

"Thừa Vận..." Nước mắt Đức phi giống như suối trào ra, nàng nhớ tới

Thừa Vận lớn như vậy, lần đầu mình bóc tôm cho cho nó ăn, lúc ấy nhi tử
tươi cười thoả mãn đắc ý, nàng tuyệt đối không thể tin tươi cười đó sẽ
không nhìn thấy được nữa. Thừa Vận của nàng mới tám tuổi, khó khăn lắm
mới trưởng thành thành một tiểu thiếu niên tinh thần phấn chấn bồng bột.
Nó còn muốn đọc sách, còn muốn cưới vợ sinh con, nó có tổ tông phù hộ,
phúc trạch lâu dài, sao có thể không có nguyên do gì cứ như vậy mất đi
được.

Nàng xoay mặt về phía sau hô lên: "Thái y đâu! Thái y đâu! Nếu nhi

tử xảy ra chuyện, bổn cung sẽ lấy đầu các ngươi!" Chờ nàng quay người lại
lại thấy ánh mắt nhi tử dần dần ảm đạm, ngay cả cái tay gắt gao đè bụng lại
cũng dường như vô lực hơi hơi buông ra. Nàng chưa bao giờ hoảng loạn
như vậy: "Thừa Vận, thích ăn tôm, mẫu phi lại bóc, lại bóc..."

Hắn cười, vẫn thỏa mãn đắc ý như lúc đó: "Mẫu phi bóc tôm... ăn

ngon nhất..."

Tròng mắt đen nhánh sáng ngời kia đột nhiên không còn nữa, mà đang

ảm đạm dần dần biến mất.

"Nương nương, Thái Y Viện viện sử Chu thái y......" Tiếng bước chân

vội vàng của cung nhân vang lên trong cung điện trống trải.

...

Ngày 13 tháng 11 Nguyên trưng năm thứ tư, Đại hoàng tử Thánh

thượng sủng ái nhất thệ [2], Thánh thượng truy phong làm Tề vương, lấy
quy chế thân vương hạ táng.

[2]

逝: mất, tạ thế.

Hiền phi nhẹ nhàng lần gỗ đàn châu trong tay, hai mắt hơi nhắm, trong

miệng lặp đi lặp lại niệm vãng sinh kinh. Lư hương trước tượng Phật có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.