KỸ NĂNG TRANH SỦNG - Trang 662

Thật ra ý của Phụng Tử cũng là ý của Vân Lũ, nhưng suy cho cùng thì

nàng chỉ có một mình, những chủ kiến này Phụng Tử có thể dâng lên, Sơ
Hiểu có thể đề ra, nàng lại chỉ có thể dẫn dắt suy nghĩ của các nàng đến chỗ
này, lại dựa theo tình thế mà đáp ứng. Tuy có hơi vất vả một chút, nhưng so
với trước kia nàng không có đất dụng võ, hiện tại được chủ tử thưởng thức
càng khiến cho nàng cảm kích vạn phần. Cung nhân bên cạnh chủ tử hòa
thuận đoàn kết, đồng lòng bảo vệ chủ tử và đối phó với người ngoài, đây
chính là tâm nguyện của nàng.

Nàng mở miệng thổi khí vào lòng bàn tay, Phụng Tử cũng làm động

tác giống như nàng, hai người nhìn nhau cười, sau lại an ủi nói: "Có lẽ
chính là ta nghĩ nhiều."

Phụng Tử chà xát tay, sau khi cười xong gật đầu: "Một hồi nữa ta sẽ đi

nói chuyện này với Sơ Hiểu." Rõ ràng vẫn là ghi tạc trong lòng.

Vân Lũ không nói thêm nữa.

Ngoài cửa lớn vang lên tiếng truyền xướng nên nàng cũng không có

cơ hội nhiều lời, chỉ nghe giọng cao bén nhọn: "Hoàng Thượng giá lâm --"

Hai người vội vàng về phòng chuẩn bị hầu hạ chủ tử tiếp giá.

Bích Đào đỡ bụng thấy Hoàng đế vào cửa liền đưa tay phủi mấy bông

tuyết nhỏ rơi trên vai hắn, chẳng qua là khi đi đến viện này nên mới bị tuyết
rơi vào người, chỉ cần phủi hai cái đã hết. Nhưng nàng thấy sắc mặt Hoàng
đế có vẻ mệt mỏi, liền hỏi: "Hoàng Thượng đây là làm sao vậy?"

Hoàng đế mở miệng câu đầu tiên có hơi khàn khàn, hắng giọng rồi

mới tiếp tục nói: "Có lẽ là vì mùa đông quá lạnh." Đôi môi hắn khô nứt tái
nhợt, bên má ẩn hiện sắc hồng, Bích Đào thấy thế nên cũng tin là thật.

Nàng nhíu mày trách cứ Triệu Trung Tín bên cạnh: "Sắp tới tiết tiểu

hàn[2], nên trời càng ngày càng lạnh, sao lại để Hoàng Thượng mặc phong

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.