Tiết Bích Đào còn đang ở trạng thái ngây ngốc khi bị nó đột ngột xuất
hiện gây ra, nghe vậy phản xạ nói: "Cái gì nguy hiểm?"
"Phiền toái! Chờ ta xem một chút...... À, tra được từ sóng biểu đồ của
tim" lại đối diện với một trận âm thanh lớn, theo sát lời nói cứng lại, hít hơi
giận nói: "Ngươi cũng quá tài rồi, vậy mà không có một điểm nào lại tiết lộ
chuyện mình có võ công!? Không biết rằng chuyện này sẽ tạo thành chỉ số
trống rỗng sao!"
"Hừ, biết được mới lạ đấy, thời điểm ngươi ném ta tới đây có từng nói
qua rồi hả?" Chờ Tiết Bích Đào rốt cuộc cũng hoàn hồn liền nghe thấy
khẩu khí của hắn"Đại gia ngươi, sao có thể mở một mục trống thành như
vậy chứ" khẩu khí, trực tiếp dùng kỹ năng châm biếm lại.
"......Vâng, đó là lỗi của ta." Chẳng qua thực nghiệm vẫn phải có người
tới làm, hắn cũng chỉ là bị người khác mệnh lệnh mà, tiểu tiểu ủy khuất:
"Khụ, dù sao lỗ hổng này cần phải được sửa lại mới được."
"Không bằng ngươi đi xoá đoạn kí ức kia của cẩu Hoàng đế đi." Vẻ
mặt của Tiết Bích Đào tươi cươi đề nghị, không cần nàng tốn công phu một
phen.
"Không, không có khả năng nha. Chúng ta không thể đối với người
vốn dĩ là chính...... Khụ, dù sao không thể thông qua con đường này mà
chỉnh sửa được." Trong lòng nó than thở một hơi, thiếu chút nữa là lỡ
miệng rồi.
"Ừ hử, vậy phải làm sao bây giờ?"
"Ngươi đi gây họa còn muốn ta thu dọn giúp......" Tiểu tiểu nói thầm.
Tiết Bích Đào giận: "Rốt cuộc là ai đi gây họa? Nếu là ngày thường,
không thể công lược hoàn thành nhiều nhất cũng chỉ không lấy được kinh