KỸ NĂNG TRANH SỦNG - Trang 772

"Sao có thể ủy khuất tiểu ngoan của chúng ta chứ." Hoàng đế rất thích

bộ dáng này của nàng, nghe vậy tâm liền mềm mại, hôn mấy ngụm mới
nói: "Vậy trẫm đổi phong hào cho nàng ấy, thế nào?"

Nàng bị cắn ngứa, cười khanh khách trốn tránh vài lần, hưng trí bừng

bừng ra chủ ý: "Hoàng thượng cảm thấy chữ 'Bình' như thế nào?"

Hoàng đế cũng lười nghĩ phong hào, gật đầu: "Vậy thì 'Bình' đi."

Tiết Bích Đào nâng mặt hoàng đế lên, hôn một cái: "Hoàng thượng

quả nhiên là Hoàng thượng tốt."

"Trẫm theo ý nàng mới là Hoàng thượng tốt, vậy ngày thường không

phải?" Tuy Hoàng đế nói như vậy, nhưng khoé mắt đuôi lông mày lại mang
theo ý cười.

"Đương nhiên." Tiết Bích Đào không chút do dự, "Thương người ta

mới là Hoàng thượng tốt, hừ, ngày thường thương cũng không phải người
ta."

Bàn tay Hoàng đế căng thẳng bóp chặt hông nàng, nghe thấy nàng khẽ

kêu đau, tấu chương cùng giấy bút trên bàn đều bị gạt xuống đất. Hắn cầm
lòng không đặng đè nàng xuống bàn, nuốt tiếng rên rỉ của nàng vào bụng,
giọng khàn khàn: "Đúng là một mỹ nhân."

Da thịt trơn nhẵn, hương thơm thanh nhã, khuôn mặt diễm lệ nhiễm

hồng vì động tình. Không khí thư phòng nghiêm chỉnh, thân thể mềm mại
ẩn hiện sau lớp quần áo của nam tử, làm bạo phát dục vọng sâu trong cơ thể
hắn. Giờ khắc này, trừ bỏ ý nghĩ muốn ăn cạn người đã mềm thành một bãi
xuân thủy trước mắt ra, trong đầu Hoàng đế không có suy nghĩ khác.

Không thể không nói, thư phòng càng chỉnh tề, càng dễ dàng làm cho

người tâm loạn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.