KỸ NĂNG TRANH SỦNG - Trang 808

căm tức cỡ nào, nàng ta cũng không thể không làm, dù sao chỉ còn lại cơ
hội này: "Tiểu nữ... tiểu nữ... đa tạ Quý phi nương nương."

Nàng ở nhà được dưỡng như thư hương quý khí, làm gì mà chịu khổ

chứ. Nước mắt nín chảy dễ dàng, hai mắt rưng rưng mà muốn qua một nén
nhang thời gian, thì lại không thể nào. Đợi đến khi trong điện đến lượt
Dương Thải Linh nhi nữ của Ngự sử bước ra khỏi hàng, một khúc "Xuất
thủy liên" đàn được nửa bài, nàng đã không nhịn được nữa, hai hàng nước
mắt bị gió làm khô trong hốc mắt.

"Xem ra bản lĩnh duy nhất này của Hoa thị cũng không luyện giỏi."

Bích Đào vẻ mặt đầy đáng tiếc, nhàn nhạt phân phó: "Vậy thì bỏ thẻ bài
xuống đi."

Hoa Vô Ưu lúc này đã thật lòng muốn khóc luôn rồi, nhưng nàng ta đã

không còn cơ hội để khóc cho Hoàng đế xem. Nàng ta bị mang xuống.

Dương Thải Linh đàn đến nửa bài thì sợ hãi, khảy sai một âm. Sau đó

bởi vì tâm trạng nàng ta rối loạn lại sai thêm vài chỗ, khúc âm tấu xong,
nàng ta hết sức sợ sệt quỳ xuống.

Bích Đào không bình luận gì, đối thủ quá yếu, không có hứng thú. Có

lẽ bởi vì dung mạo của cô nương này cũng không xuất chúng, Vân Phi đã
tấn vị thành Hiền phi tội nghiệp nàng nên nói: "Thiếp thấy xương cốt nàng
ta rắn chắc..." là một người dễ sinh.

Hoàng hậu ôn hòa nói: "Vậy thì lưu thẻ bài thôi." Tiết thị quá xoi mói,

mấy lần kế tiếp cũng không lưu được mấy người. Hiếm thấy người này
nàng không mở miệng, mặc dù bề ngoài cũng không ra gì, tóm lại có chút
khôn khéo. Ai bảo cái gì Hoàng đế cũng nghe theo Bích Đào chứ, Hoàng
hậu đây chính là không còn đường nào nữa.

Dương Thải Linh ngạc nhiên mừng rỡ vạn phần tạ ân điển của Hoàng

hậu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.