KỸ NĂNG TRANH SỦNG - Trang 960

Phụng dưỡng Hoàng thượng, còn không phải là vì thăng phân vị, được

lương bổng và ban thưởng hậu hĩnh, tạo chút thể diện cho bản thân, sống
những ngày tháng thoải mái về sau sao? Nàng ở trên thuyền của Quý phi,
đầy tớ cũng không dám thất lễ.

Là một tú nữ vừa vào cung, chẳng qua cũng chỉ là Chính Bát phẩm,

cục diện trước mắt như vậy, nàng vô cùng thỏa mãn.

Nhưng mà nàng vừa ý, chưa chắc người khác cũng hài lòng.

"Muốn nói đến thánh sủng, chỉ cần trong kẽ tay của Quý phi chúng ta

sót lại một hai chỗ, cũng đủ cho các ngươi hưởng không hết rồi." Vết sẹo
nhức nhối của Mẫn Quý tần đã bị lãng quên, chuyện lần trước suýt chút
nữa bị Tiết Bích Đào chặn miệng đã quên sạch sẽ, đối với một đám người
mới tiến cung âm dương quái khí [4] nói.

[4] Âm dương quái khí (

阴阳怪气): Tính tình cổ quái, không giống

bình thường.

Đề cập đến Quý phi, nhất thời mọi người không dám nói tiếp nữa.

Vẫn là Dương Tuyển thị cười nói: "Chúng ta phải có một hai phần tài

mạo, phẩm tính của Quý phi nương nương thì mới dám suy nghĩ." Tư thái
bày ra rất thấp, dường như đối với chuyện thánh sủng cũng mơ hồ, không
để tâm.

"Từ xa đã nghe thấy Mẫn Quý tần nói thầm rồi." Tiết Bích Đào vẫn

như cũ đắp tay Vân Lũ, ánh mắt sắc sảo bắn ra bốn phía mà tiến vào, nàng
cười: "Nếu như ngươi vẫn còn mong đợi bổn cung nới lỏng tay, thì thật
đúng là trông chờ mặt trăng vào ban ngày." Đừng hòng!

Lời trong lời ngoài, cũng không cho một phần mặt mũi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.