KỸ NĂNG TRANH SỦNG - Trang 969

Nỗi đau mất con, các loại chịu nhục sau khi bị giáng phân vị, nàng đều

muốn cho Ngô Tâm Di cũng nếm thử một lần.

Bàn tay trắng như ngọc của Bích Đào di chuyển, nghe mùi ngon, cho

đến khi nước canh xuống bụng có chút phản ứng, nàng mới giơ tay về phía
sau, gọi Vân Lũ tới: "Đỡ bổn cung đi thay quần áo."

Thai phụ đi tiểu nhiều, thời điểm nàng hoài thai Thừa Cảnh đã biết.

Nàng đỡ châm cài đầu, búi tóc bên phải tô điểm bằng một hàng tua

sáng chói mắt, phản xạ ánh nắng, càng có vẻ trong suốt lấp lánh. Một số
phi tần ở vị trí phía sau híp híp mắt, hình như có chút khó khăn chắn ánh
sáng phản xạ như vậy, đều né tránh vào trong.

Cho đến khi đi qua Tào Tuyển thị, cánh tay đột nhiên tê rần, "Cảnh

giác" nổi lên. Nàng cảm thấy sau lưng mơ hồ có cơn gió kì lạ tạt tới, nhanh
như cắt. Bích Đào lập tức quay người, đồng tử co rút lại, chỉ thấy Tào
Tuyển thị thường ngày an tĩnh thẹn thùng thế nhưng cả người đánh tới
hướng nàng, mặt đầy dữ tợn.

Lập tức, nàng che chở bụng nhỏ, cực lực tới sát bên cạnh, nhưng Tào

Tuyển thị tấn công hung mãnh, suýt nữa đã đụng phải bụng nàng.

"Phốc"

Vinh Tài tử không biết xông ra từ chỗ nào, lấy vai huých vào Tào

Tuyển thị, trực tiếp đẩy nàng ta bay ra ngoài.

"A, vừa thấy chính là không ăn cơm no." Vinh Tài tử phủi phủi vai,

khinh bỉ nói: "Quý phi đi đến bên cạnh ngươi thì tay run, nhìn chằm chằm
ngươi thật lâu."

Vân Lũ đỡ lấy chủ tử vì trốn tránh mà bước chân lảo đảo, vội vàng

hỏi: "Chủ tử có gì đáng ngại không? Nô tỳ cho người đi tuyên Thái y."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.