KỶ NIỆM ĐÀN BÀ - Trang 29

- Tìm chỗ quẹo đại đi, rồi chuồn.
- Bình tĩnh, đại uý nói. Dẫu sao nó cũng không chạy lại mình mà.
Nhưng hắn vừa nói dứt câu thì đã thấy từ xa một chiếc jip của cảnh sát giao
thông phóng như bay tới. Viên đại uý liền quẹo gấp vô một con đường đất.
Mọi người hấp tấp xuống xe, chạy rẽ ra bốn hướng. Lúc ấy có tiếng la lớn:
- Bắt nó! Bắt nó!
Chỉ có người đàn ông buôn xe là nhận ra tiếng la đó, vì thế ông ta mỉm
cười, chạy vô hẻm rồi nhảy lên một chiếc xích lô đạp đi thẳng tới nhà thầu
khoán Dũng nơi mà ông ta biết trước sau gì bọn Vẩn Thạch cũng tới đó.
Quả thực, chừng một tiếng đồng hồ sau thì mọi người lại gặp nhau ở địa chỉ
đó, mặt người nào cũng xìu như cái ruột xe bể. Người đàn ông cười ngất
khi ba người kia bước vào. Ông ta hỏi:
- Tởn chưa?
Xuân đáp:
- Tởn thì không tởn, nhưng chắc mất xe quá.
Người đàn ông vẫn cười:
- Tại sao lại mất?
- Anh có ngon thì lại lấy đi.
Người đàn ông cười to hơn:
- Bộ tụi bay tưởng công an rượt mình hả.
- Chớ ai?
- Bộ tụi bay không thấy thằng cưỡi xe Honda 250 phân khối nó chở ai đàng
sau à?
- Ai vậy? Viên đại uý hỏi.
- Vợ tao chớ ai. Nó tìm tao ba ngày nay rồi.
Viên đại uý ném mạnh điếu thuốc đang cháy xuống đất:
- Cà chớn!
- Thôi, đừng giận. Người đàn ông nói. Ban đầu chính tao cũng tưởng là
công an rượt. Bây giờ ra lấy xe đi.
Nửa giờ sau chiếc Mazda lại lên đường đi Đà Lạt.
Xuân thấy đói nên đòi đi ăn ngay nhưng Thạch nói:
- Cho tao xuống Hồ Xuân Hương.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.