KỶ NIỆM ĐÀN BÀ - Trang 70

với hắn. Riêng Trần Dũng, hắn vẫn chưa ra khỏi những ý nghĩ khôi hài về
một đêm tân hôn như thế. Nó kỳ quặc không phải vì mọi sự đã diễn ra khác
thường nhưng vì nó đã rất đúng khuôn mẫu: Vết máu trên tấm ra trắng, sự e
thẹn. Đó là điều kỳ quắc đối với một người đàn bà phương tây bốn mươi
tuổi. Hắn ôm ngang lưng người đàn bà, ngước nhìn bầu trời đã quang mây,
lấp lánh sao.
***
Trần Dũng tiếp người Ý nọ trong phòng ngủ của hắn. Trên bàn có mấy lon
bia Tiger và một cái gạt tàn thuốc. Người Ý nói:
- Tôi gặp bạn như một định mệnh. Đang cần một người cộng tác lại gặp
ngay kẻ rành nghề.
- Sao anh biết tôi rành nghề?
- Thì cũng như trường hợp anh khám phá ra nghề nghiệp của tôi. Chúng ta
hiểu nhau quá mà.
- Nhưng tôi không ưa lão ta.
Người Ý mở to mắt, cao giọng:
- Lão nào?
- Lão Tây già ở đường Đồng Khởi. Tên lão là gì. Dường như tôi nghe bà
Monique gọi hắn là Rambert thì phải. Nói thiệt với anh, tôi không thích
cộng tác với một người như lão.
- Cộng tác gì. Lão ta chỉ là khách hàng thôi.
- Ồ, thế à. Trông lão có vẻ là một chủ nhân. Nhưng thôi ta đi vào vấn đề.
Bạn cần nguồn tiêu thụ phải không?
Người Ý nốc cạn lon bia, nói:
- Không, cái đó đã có người lo. Tôi muốn bàn đến tận gốc.
- Gốc nào. Trần Dũng hỏi:
- Tận bên Lào. Dám chơi không?
- Nói điều kiện đi.
Người Ý nói:
- Dễ mà. Bạn tải hàng từ Paksé tới biên giới. Chúng tôi sẽ đón ở đó. Bạn đã
từng cầm súng phải không?
- Việt Nam là xứ chiến tranh mà. Trẻ con cũng biết cầm súng. Mỗi chuyến

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.