KỶ NIỆM ĐÀN BÀ - Trang 95

Đào Hiếu

Kỷ niệm đàn bà

Chương 17

Lão khỉ đột lại đứng bên cửa sổ. Lão nói:
- Tôi chỉ có một đứa con gái, hiện sống ở Viên Chăn. Tôi không biết là có
nên đi thăm nó không.
Trần Dũng hỏi:
- Thế bao giờ thì chúng ta tải hàng?
- Không biết. Cứ chờ hoài. Tôi nhớ con, muốn đi Viên Chăn quá.
Trần Dũng hỏi:
- Tiểu thơ năm nay bao nhiêu tuổi?
- Mười sáu. Nhưng nó còn khờ lắm.
- Tuỳ bác, Trần Dũng nói. Nếu nhớ thì bác cứ đi. Chờ đợi lâu tôi chán quá
rồi đấy.
- Thế cậu có đi phố với tôi không?
Đó là một ý kiến hay. Trần Dũng trở dậy mặc quần áo.
Thành phố này đối với lão khỉ đột rất quen thuộc, lão biết những chỗ nhậu
nhẹt hết sức kỳ dị và hắn thích những chỗ ấy hơn là những nhà hàng sang
trọng.
Trước tiên lão dẫn Trần Dũng vào một khu đông dân để gặp một người bạn
nào đấy của lão, xong lộn trở ra con đường khác nhiều cây cối hơn. Con
đường nhỏ xíu hình như chỉ dành cho xe ngựa chạy. Cây cối hai bên đường
thật nhiều và tuy không xa thành phố là mấy con đường cũng có vẻ hoang
vu như ở miền quê.
Ngước nhìn lên, Trần Dũng không thấy bầu trời nhưng hương thơm ở đâu
bay ngào ngạt nhắc hắn nhớ đến Thục.
Lão khỉ đột rẽ vào một lối mòn nhỏ có ánh điện lấp loá và tiếng nhạc nhẹ
bay bổng.
Lão khỉ đột nói:
- Uống rượu ở đây cậu sẽ thấy nhiều chuyện lạ.
- Lạ như thế nào?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.