KỶ NIỆM ĐÀN BÀ - Trang 99

- Ngày mai chúng ta khởi hành.
Nhưng buổi trưa, sau bữa cơm, Trần Dũng nằm nghỉ nơi cái ghế dựa thì cô
gái trong quán rượu lại đến và ép hắn làm tình ngay trên ghế dựa ấy. Tinh
dịch lại thoát ra đầm đìa. Đến tối hắn sợ quá phải ngủ chung với lão khỉ đột
nhưng vô hiệu, người con gái liêu trai nọ lại đến và bắt hắn làm tình ba lần.
Cô gái mỏng manh yếu ớt là vậy nhưng hắn không tài nào cưỡng lại nổi.
Gần nàng hắn mê mẩn, hắn bị cuốn vào cơn mê đắm của nàng như điên
như dại, hắn biết rằng mình sẽ kiệt sức nhưng vẫn đắm đuối.
Sáng ra hắn đem chuyện ấy kể cho lão khỉ đột nghe và hỏi lão vì sao như
thế thì lão cười cười đáp:
- Đó là do cái thứ rượu của quán âm phủ. Nó tác động lên thần kinh.
- Thế bác có bị không?
Lão chỉ cười không đáp, nét mặt có vẻ thú vị lắm.
Lát sau lão hỏi:
- Nhưng cậu có thích ngủ với cô ta không?
- Khổ nỗi là tôi lại rất thích. Mê nữa là khác.
- Thế thì quá hạnh phúc rồi còn gì.
- Nhưng nếu kéo dài như thế thì…
- Đừng lo. Rượu ấy chỉ tác dụng vài ngày thôi. Nhưng cậu có biết tôi đã
phải trả bao nhiêu tiền cho mỗi bầu rượu đó không?
- Bao nhiêu?
- Năm trăm đô la Mỹ. Nhưng cậu thấy đấy, có mắc đâu. Cô gái sẽ đến hầu
cậu mấy đêm liền.
- Nhưng đó chỉ là ảo ảnh.
Lão khỉ đột lại cười:
- Cậu không nhớ chuyện Trang Chu hoá bướm à?
- Nhớ chứ.
- Thế thì ảo ảnh và thực tế nào có khác gì. Có khi nó còn mê ly hơn thực tế
nữa. Cậu không nhớ cái hình ảnh những người khách đứng quay mặt vào
vách đá à?
Trần Dũng ngạc nhiên hỏi:
- Lại một thứ ảo ảnh khác?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.