KỴ SĨ VÀ MA THUẬT - Trang 1024

Một trạm kiểm soát ở phía đằng trước. Nó được xây dựng ở phía dưới

chân dãy núi Aubigne, và đó cũng là con đường dẫn đến Kuscheperca. Lá
cờ bay phấp phới xác thực đúng là không phải của Kuscheperca. Những ai
đã biết quốc gia đó đang xảy ra chuyện gì thì đều có thể đoán ra được đó là
lá cờ của nước nào ngay lập tức. Nhưng điều này là một cú sốc cho đoàn xe
sau một chặng đường đi dài.

“Vậy thì, lá cờ đó… Chúng ta có nên tiếp tục theo kế hoạch không?”

“…. Điều này còn cần hỏi à, bắt đầu quá trình ‘giao dịch’ ngay lập tức.”

Người được gọi là Thiếu Gia liền cau mày lại, và cậu nhóc có thân hình

nhỏ bé hỏi dò lấy anh liền gật đầu. Cậu ta liền ra chỉ thị cho đoàn xe ở phía
sau cậu, một lúc ngắn sau bọn họ bắt đầu di chuyển tiến lên về phía trước.

“…Ai, chúng ta thực sự là rút trúng phần tồi tệ nhất.”

Một lính gác ở trong trạm kiểm soát đang phàn nàn lấy khi phải đối mặt

với bầu trời xanh của Aubigne. Trên bộ áo giáp của người lính là hoa văn
của Vương Quốc Žaloudek. Sự ảnh hưởng chi phối của Vương Quốc bọn
họ đã lan ra tới vùng xa xa phía Đông của Kuscheperca.

“Này, nếu mà có trạm kiểm soát xây dựng ở đây, thì điều đó có nghĩa là

phía bên kia dãy núi có cái gì phải không?”

Trước không nói đến chính sách phương châm của các quốc gia, đối với

những người lính thì ở một nơi dân cư thưa thớt và chỉ có núi, rừng và con
đường như thế này thì cảnh tượng này quá mức là tàn nhẫn. Nhàm chán đến
nỗi, bọn họ ngơ ngơ ngác ngác nhìn vào rạng dãy núi kéo xa tận chân trời
mà trò chuyện với nhau.

“Để ta nghĩ xem nào… A, giống như là có một đất nước hẻo lánh gọi gì

gì là Flamberge đang ở đó.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.