KỴ SĨ VÀ MA THUẬT - Trang 1108

Vào thời điểm này, Lâu Đài Lacepede đã hoàn toàn chìm trong hỗn loạn,

cả lâu đài đều chìm trong mớ thông tin lộn xộn và không thể cho ra hành
động thiết thực nào cả. Xét cho cùng, các lính canh gác bố trí ở các nơi đều
đã bị đánh giết, và hoàn toàn không rõ được kẻ xâm nhập đến từ nơi nào,
hay là bọn họ chạy trốn ở nơi nào. Nhưng mà từ đống hỗn loạn của các lính
canh ở các tòa tháp, thì rõ rằng gia đình hoàng gia Kuscheperca đã bị bắt
lấy đi rồi.

“Chết – chết tiệt, đúng là một sai lầm nghiêm trọng! Làm thế nào ta có

thể giải thích ra điều này cho Điện Hạ!?”

Chỉ huy của thành phố này -- Doroteo gào thét lên giống sấm sét, cơn

giận thậm chí khiến cho những người lính ở xung quanh đều phải dừng
bước chân lại, và khiến xung quanh rơi vào trong sự im ắng. Ông vốn
thường thường hay bình tĩnh và ôn hòa, nhưng giờ ông rống giận giống như
là một ngọn núi lửa đang bùng phát lên.

“Bọn trộm như thế nào rồi!? Bọn chúng đã chạy trốn tới chỗ nào!?

Không có ai nhìn thấy bọn chúng ở đâu ư!?”

“V-vâng… Các lính gác ở cổng không thấy có dấu hiệu nào cho thấy bọn

trộm đã chạy trốn ra cả. Không có người lính gác tuần tra nào trạm chán
với kẻ thù còn sống sót cả, chúng ta không có chút thông tin nào cả…”

Khi ông nghe đến thông tin báo cáo vô lý của thuộc hạ của mình,

Doroteo nghiến chặt răng lại. Nhận ra rằng ông sắp điên tiết lên tiếp, người
lính vội lùi lại về sau nửa bước, nhưng Doroteo chỉ yên lặng mà đứng đó.
Thật là vô ích khi trút giận lên lính của mình, điều quan trọng nhất là nên
suy nghĩ bước kế tiếp nên làm gì đây.

Ông không thể để cho hoàng tộc Kuscheperca chạy trốn đi được. Nếu

như đã bị cướp đi, thì ông phải bằng mọi giá mà cướp lại. Không quản là
dùng bất kỳ thủ đoạn nào cả.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.