KỴ SĨ VÀ MA THUẬT - Trang 1196

“….Công Chúa Eleonora.”

Ở trước khi cô kịp làm điều đó, kỵ sĩ của Eleonora liền bình tĩnh mà xen

vào. Eleonora liền ngẩng đầu lên với một ánh mắt đang tìm kiếm thứ gì đó
để dựa dẫm vào.

“Thần hoàn toàn đồng ý rằng điều tốt nhất là không có ai hy sinh mạng

sống của mình cả. Nhưng vấn đề là, nếu như chúng ta không có phản kháng
lại, thì vẫn đề sẽ mãi không thể giải quyết được. Khi tình huống như vậy
xảy ra, chúng thần những kỵ sĩ sẽ giơ lên thanh kiếm của mình.”

(Tran: Vì Chid là kỵ sĩ của công chúa nên để xưng hô thế, tùy trường

hợp mình để có thể sai có thể đúng, nói chung nếu sai sót thì mọi người
thông cảm)

Chid nhìn thẳng vào trực tiếp vào đôi mắt của Eleonora. Mặc dù hơi để

lộ chút vẻ không mấy tự nhiên và ngữ khí có mấy phần cộc cằn, nhưng
không có ai khiển trách anh cả, có lẽ bởi vì bọn họ khí thế của cậu đè ép
tới.

“Nếu như bọn họ dùng thanh kiếm mà tiến đến về phía chúng ta, chúng

ta sẽ phản kích lại bằng lưỡi kiếm(dao) của mình. Chúng ta sẽ dũng cảm
đối mặt với thử thách mà không khuất phục. Những nỗ lực của chúng ta có
hay không thu được thành quả cũng không quan trọng nữa.”

“Ngay cả khi… có những sự hy sinh, chúng thần cũng đã sớm có giác

ngộ rồi. Đó là những gì thần muốn nói…?”

Trong toàn bộ cuộc sống của Eleonora, không có một ai nói ra những lời

chân thành thẳng thắn như vậy với cô trước đây cả. Cảm xúc phức tạp trong
cô dâng lên, và cô nhìn về phía Chid với những giọt nước mắt rơi ướt nhòe
trên khóe mắt và nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.