KỴ SĨ VÀ MA THUẬT - Trang 1212

vào căn phòng của cậu, rồi cực kỳ tự nhiên mà theo sát cậu lên giường nằm
ngủ. Eru chỉ có thể ôm đầu đầy bực tức mà nói:

“….Ady. Mình cảm thấy mỗi ngày mình đều phải nói với cậu cùng một

chuyện. Cậu cũng có căn phòng nghỉ của riêng mình, thế nên cậu mau quay
về phòng của mình mà ngủ đi.”

“Đúng là vậy a! Nhưng nghe nè Eru. Mặc dù đây là quốc gia đồng minh

của chúng ta, nhưng bọn mình không thể để cho một người quan trọng như
cậu ở một mình như vậy được! Là một thành viên của Đoàn Kỵ Sĩ Phượng
Hoàng Bạc, và còn là phụ tá của Đoàn Trưởng, mình tình nguyện làm vệ sĩ
của cậu… Thế nên chúng ta sẽ ngủ cùng nhau.”

“Mình không hiểu nổi cậu từ đâu mà làm ra được cái kết luận kiểu

này….”

Eru há hốc mồm, nhưng cũng chẳng bám dai mãi vấn đề này. Chuyện

này xảy ra quá thường xuyên rồi, và nhắc nhở cho Ady cũng là một điều vô
ích cả thôi. Ady không khách khí tí nào mà chui vào chăn, rúc lại gần Eru
và nhẹ nhàng ôm chặt lại cậu trong vòng tay.

(Tran: Tình huống có vẻ sai sai đáng lẽ Eru phải là người làm điều này

mới đúng chứ :v)

“Fufufu, ôm Eru thật là thoải mái quá đi. Được chữa trị… thật là thoải

mái, có thể ngủ một giấc thật ngon đây.”

Ady ôm chặt lấy cậu và tay xoa xoa lấy tóc của cậu. Eru thở dài và nói:

“Đứa trẻ này thật là… Có phải là mình nuông chiều quá không? Mặc kệ

qua bao lâu cũng không thay đổi tý nào đều thích làm nũng đều cũng quen
thuộc cả. Và nè, đừng có tưởng mình sẽ mãi mãi trở thành gối ôm của cậu,
trong tương lai mình có thể còn phát triển chiều cao nữa đấy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.