KỴ SĨ VÀ MA THUẬT - Trang 274

mặt anh và nói.

“Di… Mình tới trễ, nhưng mình vẫn muốn nói lời xin lỗi… khi đó, mình

đã nghĩ rằng cậu đã bỏ rơi bọn mình mà chạy trốn.”

Không giống với giọng điệu bình tĩnh của mình, vẻ mặt của Edgar đầy

xoắn xuýt thể hiện nỗi niềm ân hận của chính anh.

“Ngay tại giây phút đó mình đã rất thất vọng về cậu… Nhưng mình cũng

hiểu rõ được sự lựa chọn của cậu. Khung cảnh thảm liệt đến tuyệt vọng lúc
đó, mình lúc đó chỉ có thể tự nói với bản thân mình rằng ‘Di sẽ không đời
nào làm việc đó trong tình hình này’. Nhưng … cậu đã trở lại.”

Edgar siết chặt bàn tay của mình lại một cách run rẩy.

“Vậy nên, xi… Xin lỗi cậu Dietrich. Mình không hiểu tại sao cậu lại ẩn

giấu sức mạnh chân thật của chính cậu. Dù vậy, cậu đã hy sinh chính bản
thân mình để cứu chúng tôi…”

Màn tự nói một mình của Edgar bị một tiếng nổ ngắt lại. Ngay sau đó,

phần áo giáp ngực của Guyale bay lên trời ngay trước mặt của anh.

Phần áo giáp ngực bay thẳng lên và tạo thành một đường cong Parabol

bay lên bầu trời rồi lăn xuống đất tạo thanh âm thanh inh ỏi.

Ba con người máy tầm mắt cũng theo áo giáp ngực rơi xuống đất mới lấy

lại tinh thần, và chợt nhìn quay lại tàn tích phía sau dưới chân của họ. Một
thân hình nhỏ nhắn trèo ra khỏi buồng lái trước ánh mắt đầy kinh ngạc của
bọn họ.

“Nghĩ mãi tại sao lớp áo giáp ngực này lại không mở ra được hóa ra nó

đã bị uốn cong biến dạng mất rồi. Làm mình phải tốn công phí hết sức lực
mới mở ra được… Ách? Có chuyện gì với mọi người thế?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.