KỴ SĨ VÀ MA THUẬT - Trang 848

Ngoài Eru ra, ở xung quanh đây có rất nhiều lính gác khác làm khán giả.

Bọn họ vui vẻ sôi nổi cỗ vũ trận chiến đang diễn ra. Mặc dù tinh thần
thượng võ rất được ư chuộng ở trong ‘kỵ sĩ quốc gia’, nhưng vẫn không
đến nỗi cần hoàng gia tự mình lấy thân ra làm mẫu. Nhưng thực sự thực lực
của hai người bọn họ đã vượt qua hơn hẳn các Kỵ Sĩ thông thường, đặc biệt
là Ambrosius danh tiếng võ tướng cực thịnh toàn quốc ‘Vịa vua Sử Tử’.
Thật khó để có thể tin được rằng đến độ tuổi này mà kỹ năng của ông vẫn
điêu luyện như vậy.

Và cháu trai của ông, người kế thừa lấy dòng máu của ông đã biến sức

mạnh vô tận của mình thành tốc độ mà khiêu chiến sống sờ sờ huyền thoại
đó. Khi các người lính nhìn thấy chủ nhân mà mình đang ủng hộ chiến đấu
nhiệt tình, thì trong lòng bọn họ ngày càng kính trọng sâu sắc hơn.

Ở lúc các lính gác đang thật lòng khâm phục, thì trận chiến vẫn diễn ra

rất kịch liệt. Emrys đã đánh mất thế chủ động và không thể thích tấn công
theo kiểu anh mong muốn được. Không phải là anh yếu, mà là vũ khí khắc
chế và sự thiếu thốn kinh nghiệm thực chiến là quá lớn.

“Động tác của cháu thật là quá tệ, cháu nghĩ quá ngây thơ rồi. Thậm chí

còn không chạm một xíu xiu nào đến ông nữa.”

“Không phải ông nội bắt đầu thở dốc rồi sao! Sẽ không phải vì tuổi tác

mà thua trận chứ?”

“Chỉ biết cái nói bậy! Nhìn xem! Mở to mắt ra mà nhìn xuống dưới chân

đi!!”

Ambrosius bắn vũ khí sau lưng ra một cách bình tĩnh. Viên đạn huấn

luyện không có đầy sức lực mạnh mẽ, nhưng khi nó bắn lao vào dưới chân
Emrys vẫn khiến anh ta lùi lại về sau. Nhân cơ hội này, Ambrosius liền
đuổi theo và đâm mạnh ngọn giáo của mình.

“Không có dễ ăn như vậy đâu!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.