KỴ SĨ VÀ MA THUẬT - Trang 965

“Đó chính là lý do mà con nói…! Đúng rồi, Vương Quốc Kuscheperca

nằm ở phía Tây của dãy núi Aubigne. Nếu như nơi đó bị tấn công, điều đó
có nghĩa là Fremmevira sẽ có thể là nước kế tiếp! Nếu chúng ta gửi quân
tiếp viện trước…”

“Điều đó có thể đúng, nhưng con có nghĩ đó sẽ là lý do chính đáng để

tấn công chúng ta không? Hành động của một vị Vua sẽ đại diện cho một
Vương Quốc, và sẽ không có ngoại lệ nào đối với người trong hàng thừa kế
ngai hàng. Nói tóm lại, hãy trả lời lấy câu hỏi của ta Emrys, con có quyết
tâm kéo quốc gia này và người dân vào cuộc chiến tranh này bởi vì sự lựa
chọn của con không?”

Emrys liền im lặng, nhưng mặc dù không nói lời nào, từ hành vi run rẩy

nắm đấm siết chặt lại đến nỗi chảy máu ra thì đủ thấy tâm tình của anh lúc
này là như thế nào.

“Đức Vua… Cha, điều đó có nghĩa là chúng ta sẽ bỏ mặc dì ư…!?”

“Không thể, ta không thể làm ra quyết định như vậy.”

Giọng nói của Đức Vua hoàn toàn lật đổ hoàn toàn phương hướng của

cuộc đối thoại. Khiến cho Emrys ngẩn người ra một lúc không kịp phản
ứng lại.

“Một mình ngươi thì cái gì cũng không làm được. Nếu như muốn làm

một cái gì đó có ý nghĩa, con cần phải có một sức mạnh thích hợp. Nếu như
không thể nào phái ra một lực lượng quân đội lớn, vậy thì ta chỉ cần gửi đi
các chiến sĩ một đấu trăm là được rồi…”

Khi nghe đến cha mình nói như vậy, Emrys liền nghĩ đến tên của một

Đoàn Kỵ Sĩ. Ở trong Vương Quốc Fremmevira có rất nhiều Đoàn Kỵ Sĩ,
nhưng có thể nói là một đấu trăm thì rất là ít. Khi anh muốn nói ra cái tên
đó, tin tức ‘bọn họ’ đến truyền tới tai Đức Vua.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.