KÝ SỰ HẬU CUNG - Trang 290

nhưng không nghĩ tới, lại chẩn ra một việc khác. Ai gia đã sớm nói, mặc kệ
tranh thủ tình cảm như thế nào, ai gia cũng có thể không để ý tới. Nhưng,
không có bất kỳ kẻ nào có thể đụng đến hoàng tự của hoàng thượng. Thẩm
lương viện được cưng chiều, các ngươi liền bỏ thuốc cho nàng, thế thì có
phải ngày khác cảm thấy ai gia quản nhiều, cũng muốn bỏ thuốc cho ai gia
không?"

Lời này thật sự không đơn giản, mọi người sợ hãi không dám đáp lại.

"Không dám? Các ngươi cũng không dám? Trần thường, ngươi không

dám chính là đưa cho biểu tỷ ruột thịt của ngươi một túi thơm có chứa xạ
hương? Các ngươi không dám chính là gian lận trong hương liệu của Thẩm
lương viện để cho nàng không thể mang thai?"

Lúc này Thẩm Tịch Nguyệt cũng không khóc thành tiếng, nhưng hai con

mắt đã khóc đến sưng đỏ, nàng cắn môi thật chặt, cũng không ra tiếng,
nhưng nước mắt lại rơi như mưa.

Mọi người đều không dám hô, mà Trần Vũ Lan lại là kinh hãi, không

biết được sao các bước ám toán của mình lại bị phát hiện như thế.

Nàng kêu rất lớn tiếng, vẻ mặt cũng rất khổ sở.

"Ai gia vốn có thể im lặng xử lý chuyện này, nhưng ai gia muốn cho các

ngươi biết, chuyện gì có thể làm, chuyện gì không thể làm. Trong cung này,
có một số việc nhỏ tuyệt đối Die nd da nl e q uu ydo n không thể vượt Lôi
Trì một bước. Có thể giữa các ngươi có người vô tội, nhưng, ai gia thấy,
không phải không có tội, đều dính dáng trong đó. Về chuyện này, Trần
thường, ai gia nên xử lý ngươi như thế nào?"

Lúc này Trần Vũ Lan cũng là nước mắt rơi như mưa: "Thái hậu nương

nương, tần thiếp oan uổng, tần thiếp oan uổng, làm sao tần thiếp lại tổn
thương biểu tỷ, từ nhỏ chúng ta lớn lên cùng nhau, chúng ta......"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.