KÝ SỰ HẬU CUNG - Trang 426

"Trời rét lạnh thế này sao nhị hoàng tử lại tới." Giọng nói có chút trách

cứ.

Ma ma bên cạnh nhị hoàng tử liền vội vàng giải thích: "Nhị hoàng tử

sáng sớm thức dậy đã nói đêm qua nằm mơ thấy nương nương, muốn gặp
người. Tan học, liền dắt lão nô, nhất định phải gặp người. Đây là mẫu tử
tình thâm đấy."

Cũng có thể nói là một thói quen.

Đức Phi hạ sắc mặt.

"Thúc Lan, đem lên một chút điểm tâm." Ôm nhị hoàng tử đến bên

giường, Đức Phi vội vàng gọi người tới dặn dò.

"Mẫu phi thật tốt, con cũng đói bụng đấy. Hôm nay sư phụ thời gian

giảng dài chút. Hài nhi nôn nóng đến thăm mẫu phi, trong lòng vô cùng
buồn bực." Nó bướng bỉnh lè lưỡi.

Chỉ là một đứa trẻ ba tuổi mà thôi.

Đức Phi nghe nói như vậy, lắc lắc đầu: "Gia Nhi không được nói bậy.

Tiên sinh là người truyền đạo thụ nghiệp cho con, không được thất lễ,
không thể không tôn kính."

Nhị hoàng tử gật đầu một cái: "Hài nhi hiểu rồi. Mẫu phi, hài nhi rất

ngoan, hôm nay lạnh như vậy, con cũng đi học, đại ca ca cũng không có
đi."

Đứa trẻ hi vọng thấy mẫu phi mình, hi vọng nhận được khen ngợi.

Đức Phi gật đầu: "Ừ, Gia Nhi của mẫu phi ngoan. Đại ca ca con thân thể

không khỏe, không đi vậy là nên. Nhưng Gia Nhi của chúng ta lại rất khỏe,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.