Nghiêm túc gật gật đầu: "Lời của ma ma, Tịch Nguyệt sẽ nhớ."
Cũng chính bởi vì có Vu ma ma dạy, Tịch Nguyệt thay đổi mới có thể
giấu giếm mọi người, mặc kệ là quy củ bên trên hay trong lời nói, nàng đều
có thể thoái thác vì nàng học quy củ. Mà Vu ma ma lại cho rằng nàng có
thiên tư thông minh.
Cũng do ban ngày không học quy củ, Tịch Nguyệt sắp xếp tất cả các thứ
cần học vào ban ngày, Dieenndkdan/leeequhydonnn thật ra thì nói là tất cả
các thứ cần học, chẳng qua chỉ là đánh đàn, học múa, thêu, phân biệt mấy
loại thuốc mà thôi.
Thật ra thì, không ít nhà có cô nương vào cung tuyển tú sẽ tìm người
đứng đầu bảng trong thanh lâu tới dạy cô nương một số quy củ lấy lòng
Thiên gia, nhưng cũng bởi vì kết cấu gia đình của Thẩm gia đơn giản,
người cũng không có dã tâm quá mạnh mẽ, dĩ nhiên không nghĩ tới phương
diện này.
Ngược lại, Tịch Nguyệt lại nghĩ tới chuyện này, nhưng nàng cảm thấy,
nàng hoàn toàn không cần phải học thứ này, kiếp trước nàng sinh sống ở
trong cung mười năm, cái gì chưa từng thấy qua.
"Tiểu thư." Bây giờ Cẩm Tâm cũng quy củ hơn nhiều so với trước kia,
mặc dù trước kia cũng rất tốt, nhưng rốt cuộc vẫn không giống như sau khi
được dạy dỗ.
"Có chuyện gì?" Tịch Nguyệt mặc một bộ váy dài trắng ngà, lẳng lặng
đứng cạnh bờ hồ ngắm hoa, hình ảnh tốt đẹp kia đều bị Cẩm Tâm nhẫn tâm
phá hư.
Khẽ cúi chào, Cẩm Tâm mở miệng: "Biểu tiểu thư sai người gửi thiệp
đến trong phủ, mời người qua phủ ngắm hoa."
Biểu tiểu thư là nữ nhi của Tam di của Thẩm Tịch Nguyệt, Trần Vũ Lan.