LÀ ĐIỀU ANH MUỐN - Trang 170

“Lãnh chúa, tha lỗi cho tôi”, Jason lên tiếng bằng giọng lạc hẳn.
“Tôi không đời nào muốn khơi lại ám ảnh của cô ấy.”

Christopher thở dài. “Không phải lỗi của ngươi, chàng trai à,
ngươi rõ rồi mà. Ngươi từng bảo sẽ tốn thời gian để có được lòng
tin của cô ấy, và giờ ta có thể thấy đó là sự thật. Chúng ta sẽ từ từ
chứng minh rằng cô ấy chẳng có lý do gì phải sợ chúng ta.”

“Vậy, ngài vẫn muốn giữ cô ấy ở lại đây?”

“Dĩ nhiên ta muốn. Cô ấy cần ta”, hắn nói thêm, ngạc nhiên với
giọng điệu khoe khoang của mình. “Gillian cần ta đến độ tuyệt
vọng và ta không thể đuổi cô ấy đi.”

Phải, đó là sự thật. Hắn đã không nói thêm rằng hắn hài lòng
thế nào với quyết định của mình. Lần đầu tiên trong suốt ba
năm qua, có ai đó cần đến hắn. Hắn đã trải qua khoảng thời gian
dài dựa dẫm vào người khác, ban đầu là Colin và Jason trông
nom hắn cho đến khi lành các chấn thương, rồi cần bọn họ dẫn
đường cho hắn trong thế giới tăm tối. Hắn dựa dẫm Jason làm
đôi mắt cho mình, dựa dẫm đôi tai và cánh tay khỏe khoắn của
Colin, thậm chí dựa vào đội trưởng đồn trú và từng binh lính
khác để trông chừng đội gác luân phiên mà không làm lộ bí mật
của hắn. Chưa bao giờ có ai cần ở hắn điều gì khác ngoài những
mẩu bánh mì và một chỗ thoải mái để ngủ.

Nhưng bây giờ khác rồi. Gillian cần danh tộc của hắn để ẩn náu,
cần tấm thân khỏe mạnh của hắn để nấp đằng sau. Cô cần hắn
bảo vệ cô và hắn không muốn làm cô thất vọng. Hắn sẽ im lặng
và chờ đợi cô đến với hắn. Rồi hắn cầu mong rằng cô có thể chịu
đựng được tính khí cáu bẳn hay những cơn nổi nóng bất chợt,
hắn e mình khó lòng sửa đổi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.