LÀ ĐIỀU ANH MUỐN - Trang 216

“Đương nhiên, thưa phu nhân.”

Một lát sau, họ đã đi dạo trên tường thành. Jason thường không
im lặng. Gillian biết cách tốt nhất để cậu ta phấn chấn là khơi
gợi về người mà cậu yêu quý. Và thật thuận tiện khi người mà
Jason tôn thờ cũng là hình bóng nổi bật trong những giấc mơ
của cô.

“Hãy kể với tôi về những lần cậu tháp tùng Lãnh chúa
Blackmour đi”, cô nói, gắng giữ âm vực sao cho chỉ tỏ vẻ quan
tâm vừa đúng mực.

“Đó là cuộc sống của một người cận vệ”, Jason nhún vai nói.

Câu trả lời không như cô mong đợi và hơi khó nếu muốn dồn ép
cậu ta khi mà cô đang đi phía trước.

“Tôi lạnh quá”, cô thông báo, hy vọng giọng mình nghe có phần
giống một mệnh phụ. Jason có vẻ thường đáp ứng những kiểu
mệnh lệnh như vậy, nó sẽ khiến cậu thoải mái. “Chúng ta hãy
đến tư viện của lãnh chúa. Tôi cần một ít rượu để làm ấm
mình.”

“Theo lệnh cô, thưa phu nhân.”

Thoáng chốc, Gillian đã đang sưởi ấm những ngón chân mình
trước lò sưởi. Cô cầm chai rượu và rót thêm vào cốc của Jason.
Cậu ta nốc cạn nó nhanh chóng hệt như bốn cốc trước đó.

“Có phải cậu luôn hiểu ngài ấy?”, cô hỏi, lại rót đầy cho cậu.

“Vâng”, Jason gật đầu, dốc ráo chiếc cốc. “Ngài ấy làm nhiệm vụ
hộ vệ tại lãnh địa của cha tôi và tôi quan sát ngài từ dạo bắt đầu
nhận thức được những điều hay lẽ phải chung quanh mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.