LÀ ĐIỀU ANH MUỐN - Trang 476

khỏi bàn cờ, sờ soạng, cố gắng chú ý vào lời giải thích của Colin
về mục đích của nó. Gillian biết rất rõ mục đích của quân mã, vì
cô có một bộ ở nhà, bộ cờ mà cô rất yêu quý. Chỉ có điều nó
không được chạm từ gỗ.

Christopher đang làm gì nhỉ? Có khi nào hắn đang nghĩ tới cô,
hay đã quên cô ngay từ giây phút cô rời đi?

“Gillian, chú ý nào.”

Gillian cười nhạt với Colin, cố gắng làm theo lời gã.

Christopher sờ vào phần mép thô kệch của thanh kiếm gỗ. Hắn
mỉm cười với chính mình. Đã nhiều năm rồi hắn mới lại cầm tới
thứ này. Tất nhiên lúc bé hắn cũng có một chiếc như thế, nhưng
cha chưa bao giờ tự mình giảng giải cách dùng cho hắn. Không,
đó không phải thứ ký ức khiến Christopher mỉm cười. Mà là kỷ
niệm về lần đầu tiên hắn đặt thanh kiếm gỗ vào bàn tay múp
míp của thằng bé ba tuổi: Jason xứ Artane. Jason vung vẩy
thanh kiếm, sung sướng vô cùng, rồi xoay người và quật ngay
vào Robin, ngay vị trí yếu ớt nhất. Robin gập cả người, há hốc
miệng để thở, còn Jason chạy đến trốn phía sau chân
Christopher. Hắn thấy mình là lá chắn cho cả Jason lẫn thứ công
cụ tra tấn của thằng bé. Christopher gần như thấu hiểu sự khó
chịu của Robin, nhưng hắn vẫn cười ha hả trong lúc Robin gắng
gượng hồi phục lại. Thánh thần ơi, thật đáng nhớ!

“Thưa ngài?”

Christopher quay đầu về phía cửa. “Vào đi, Jason.”

“Tâm trạng của ngài có vẻ tốt”, Jason gần như mỉm cười vì phát
hiện đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.