LÃ MAI NƯƠNG - Trang 275

hũ đất, bắt han xanh và lâu dần bị mủn. Trong vòng nửa thế kỷ, con cháu
mới đào lên thì trong hũ chỉ còn toàn một chất nhão toàn lục và dùng để
họa lên men sứ. Thiên hạ sành đồ cổ gọi là Đồng Lục vì lẽ đó và truyền cho
đến tận ngày nay.

Cam, Lã đồng ý lấy bộ khay trà.
Lão trượng tò mò hỏi :
- Nhị vị mua để dùng hay làm tặng vật?
Tử Long đáp :
- Chúng tôi mua để tặng một người bạn quý cũng ở xứ này.
- A! Phải chăng vị thân hữu đó là Quá Vân Long Tần Khánh ở Hoàng

Thạch Khê?

Tử Long mỉm cười :
- Lão bá cũng biết người đó sao?
- Tưởng ai, chớ Quá Vân Long thì nội ngoại thành Lạc Dương ai mà

không biết? Nhị vị từ xa tới đây mừng tiệc Ngũ tuần đại khánh của Tần anh
hùng phải không?

- Dạ, chính thế!
- Sở dĩ tôi tò mò hỏi như vậy là vì mấy bữa nay có nhiều thân hào thành

Lạc Dương cũng chiếu cố tới bổn tiệm mua tặng vật quý giá để mừng thọ
Tần gia.

Tử Long hỏi :
- Chẳng hay Hoàng Thạch Khê ở khu vực nào thuộc thành Lạc Dương?
Lão trượng đáp :
- Nơi đó ở ngoại thành. Nhị vị ra lối Tây môn, đi chừng bốn dặm đến

một nơi có con suối trong veo, bờ suối dã lan mọc xanh mướt chen lẫn với
những phiến hoàng thạch nhẵn lì. Dọc theo hữu ngạn Hoàng Thạch Khê đi
bộ non dặm nữa tới một trang trại lớn ở chân đồi. Tần gia trang ở đó. Dễ
kiếm lắm.

- Tôi còn ra phố kiếm mua mấy thứ cần dùng, yêu cầu lão trượng cho

người đem bọc khay trà này tới Phúc Gia tửu quán được không?

- Thưa được, nhưng gởi tên ai?
- Xin cứ đề cho chủ quán.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.