LÃ MAI NƯƠNG - Trang 604

- Diện mạo các thủy thủ phần nhiều dữ tướng quá.
Phương Hiếu Ngọc nói :
- Tam đệ xét người đi biển như vậy không được. Gió nắng biển khơi

khiến da dẻ các thủy thủ người nào trắng thì đỏ ra, người nào vàng thì sạm
lại và ai đã đen sẵn thì đen thêm, họ lại vạm vỡ khỏe mạnh, bởi vậy tam đệ
tưởng họ dữ tợn chớ gì? Trái lại thuyền giặc và thuyền buôn có điểm khác
nhau đặc biệt. Khấu thuyền đóng y hệt chiến thuyền, các tay chèo đặt sau
thành thuyền, hạng lớn có ít nhất ba lá buồm. Hạng trung bình phải hai
buồm. So với khấu thuyền, thương thuyền to lớn kềnh càng, thành thuyền
thấp hơn nhiều, chèo lái ở cả trên mặt thuyền và chỉ có một cánh buồm lớn.
Sở dĩ ngu huynh nhận ra các điều ấy là do trước đây thường đi tải hàng từ
Triệu Khánh lên Triều Dương bằng đường biển, nên được các thủy thủ lão
luyện chỉ dẫn cho biết.

Chí Thiện nói :
- Hiếu Ngọc nhận xét rất đúng. Chuyến này đi ta nhận thấy một hải

thuyền như vậy, trên thuyền có một người quen mặt nhưng không nhớ ra là
ai và đã gặp ở đâu rồi.

Phương Thế Ngọc vội hỏi :
- Bạch sư phụ, phải chăng là chiếc thuyền ba cánh buồm, sơn đen tuyền,

vượt gần sát thuyền ta trưa hôm kia? Người mà sư phụ chú ý tới đứng dựa
tay lên thanh thuyền, râu quai nón, sắc diện đỏ gay, trừng trừng nhìn sang
thuyền ta, phải không?

Chí Thiện vỗ vai Thế Ngọc khen :
- Đồ đệ nhận xét khá lắm, chính hắn đó.
Năm thầy trò mải chuyện vãn bất giác đã tới Ác Dương huyện trong buổi

chiều tàn.

Yên trí có sư trưởng đi cùng, Lâm Thắng dẫn mọi người về thẳng khu

Trạng Nguyên đình đến thẳng võ đường. Lâm mẫu từ sân sau lên nhà trên
mừng rỡ la lớn :

- A! Lâm nhi đã về! Mẹ mỏi mắt trông chừng tưởng thế nào sang Giêng

con mới về tới nhà. Những vị này là ai đây?

Lâm Thắng thưa rằng :

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.