LẠC NHẬT ĐẠI KỲ - Trang 112

thông báo cho Ngu tướng quân, đảm bảo an toàn, sau đó sẽ trở về chiến
đấu. Phương công tử, huynh mau đi đến phủ đệ của Bao nhị ca, đám người
Ngã Thị Thùy đại hiệp và Thẩm Thái Công tiền bối đều đang chờ huynh,
hơn nữa đã nóng ruột lắm rồi.

Phương Chấn Mi ngồi trên ngựa chắp tay nói:

- Được, bây giờ tại hạ sẽ đi!

Ninh Tri Thu cũng chắp tay nói:

- Đợi dẹp yên đại địch, chúng ta lại trò chuyện lâu hơn!

Hai người lập tức vái chào, mỗi người đi một ngả. Trong sắc sớm lờ

mờ của thành Hạ Quan, hai người chạy nhanh không hề quay đầu, để lại
tường thành Hạ Quan cổ xưa đang chờ bình minh đến.

Long Tại Điền đứng trước phòng khách, chắp hai tay sau lưng, nhìn

ánh nắng ban mai ở phương đông dần dần sáng tỏ, gió sớm lạnh lẽo thổi
đến khiến mày râu khẽ động.

Lần đầu tiên Long Tại Điền cảm giác được mình đã già rồi.

Già rồi, hai chữ này giống như mầm bệnh xâm nhập tâm trí con người.

Hơn mười năm nay, đây là lần đầu tiên y cảm giác được uy lực vô biên ẩn
chứa trong hai chữ này.

Tất cả đấu tranh, dường như đều không thoát khỏi hai chữ này.

Y nhớ lại hai mươi năm trước, từng ở trên dốc dứng chọc trời giao đấu

với “Thiên Lôi Thủ” Lôi Thắng Thiên, liên tục trúng phải ba quyền, cũng
trả lại đối phương một kiếm. Khi đó ngay cả Bao Tiên Định cũng cho rằng
y chắc chắn phải chết, không ngờ ngày thứ hai y lại một kiếm xông Lưỡng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.