LẠC NHẬT ĐẠI KỲ - Trang 142

Nhưng hắn mới vừa mở miệng, nước sông liền tràn vào…

Phương Chấn Mi thúc ngựa đuổi theo bốn ngựa năm người kia, sau

thời gian nửa chung trà đã phi ra ngoài thành. Bởi vì sáng sớm người đi
đường rất ít, do đó năm người kia mặc sức phi nhanh.

Năm người này xem ra võ công cũng không tệ, nhưng có thể một là vì

lên đường vội vã, hai là vì tiếng móng dày đặc, do đó Phương Chấn Mi
theo ở phía sau, bọn họ đều không phát hiện ra.

Nhưng bọn họ lại chạy thẳng ra ngoài thành, đi về hướng Thải Thạch,

khiến Phương Chấn Mi cảm thấy kỳ quái. Thực ra sắc trời sáng trưng, hắn
một người một ngựa theo dõi trong thời gian dài, cuối cùng cũng khó che
giấu. Do đó hắn nhấn vào lưng ngựa một cái, bồng bềnh bay lên, rơi xuống
trên lưng con ngựa cuối cùng.

Khinh công của Phương Chấn Mi rất cao, người nhẹ như chim én, cho

nên rơi vào sau con ngựa thứ tư, người cưỡi ngựa vẫn không hay biết.
Phương Chấn Mi nín thở yên lặng theo dõi biến hóa.

Lại qua khoảng nửa canh giờ, Phương Chấn Mi sợ ảnh hưởng đến thời

gian tụ tập với Long Tại Điền tại thành Hạ Quan, đang nghĩ biện pháp dò
xét. Lúc này một nam tử ngồi trên con ngựa chạy trước nhất lớn tiếng nói:

- Lần này chúng ta chạy tới, không biết bọn Đại sư huynh đã ra tay với

tên họ Ngu kia chưa?

Tiểu sư muội ngồi sau nói:

- Ngũ sư huynh, có câu là “hai quân giao chiến, thắng bại trước trận”,

chúng ta ra tay với Ngu tướng quân như vậy, có hơi quá…

Phương Chấn Mi nghe được trong lòng máy động, chợt nghe Ngũ sư

huynh quát lên:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.