LẠC NHẬT ĐẠI KỲ - Trang 254

họ cũng biết kiếm pháp của mình còn có khuyết điểm, vì vậy tăng cường
luyện tập, công lực tăng mạnh, lại sáng tạo ra mười tám thức. Mười tám
thức này được xưng là “mười tám kiếm đánh không suy nghĩ, chẳng quan
tâm trúng người hay không”.

“Mười tám kiếm đánh không suy nghĩ, chẳng quan tâm trúng người

hay không” này, đặc điểm là một khi triển khai sẽ liền mạch lưu loát, khiến
người khác không có cơ hội xuất chiêu, cũng mặc kệ có thành kiếm chiêu
hay không, hoặc là có trúng chỗ hiểm hay không, kiếm thế quét kéo đâm
ấn, điểm vòng cuốn dắt đều không quan trọng, chỉ cần đả thương kẻ địch là
được.

Một khi kẻ địch bị thương, sẽ dễ dàng đối phó hơn.

Tóm lại bộ kiếm pháp này một khi sử dụng, đảm bảo kiếm chiêu chặt

chẽ, đối phương tuyệt đối không cơ hội phản công.

Đã không có cơ hội phản công, cũng chỉ có đường thua.

“Ưng Yến Song Sát kiếm pháp” của Kim thái tử, kiếm chiêu ác liệt,

kiếm thế vô song, nhưng vừa bắt đầu đã bị Hóa Hôi, Bất Đồng chiếm được
tiên cơ, cũng không có cách nào phản kháng.

Kim thái tử đành phải đổi công thành thủ, Song Sát kiếm chuyển

cương thành nhu, hóa dương thành âm, toàn thân không có sơ hở. Nhưng
Trường Thanh, Trường Lạc song kiếm lại không tấn công vào chỗ hiểm,
khiến Kim thái tử chật vật vô cùng, chỉ có thể thủ chứ không thể công.
Chẳng hạn như hai chiêu “Ưng Phi Thiên Lý”, “Yến Tiễn Tây Hồ” này của
Kim thái tử, một trên một dưới, che chắn đến mức giọt nước không lọt.
Nhưng mũi kiếm của Hóa Hôi không đâm vào huyệt thái dương của hắn,
mà lại cắt vào tai hắn, lưỡi kiếm của Bất Đồng không chém vào eo hắn, mà
lại đâm vào bên khuỷu tay hắn, khiến Kim thái tử loạng choạng lui lại,
thiếu chút nữa đã trúng chiêu, trong lòng thầm kêu nguy hiểm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.