LẠC NHẬT ĐẠI KỲ - Trang 56

nhưng cát bụi lại bắn vào mắt không mở ra được, khiến hắn liên tục gào
lớn.

“Phập” một tiếng, miệng của Khách Lạp Đồ lại bị ném vào một con cá

sống, nhảy nhót lung tung. Khách Lạp Đồ mắt không nhìn thấy, cho rằng
Thẩm Thái Công ném tới độc vật gì, vừa gấp vừa giận, nhưng lại nhổ
không ra.

Thẩm Thái Công thừa cơ cúi người, lưỡi câu móc trúng vạt áo Khách

Lạp Đồ, muốn kéo hắn ngã xuống đất.

Không ngờ tăng nhân này công phu hạ bàn rất tốt, tuy đang kêu gào

nhưng thân dưới vẫn không hề buông lỏng. Thẩm Thái Công kéo một cái,
Khách Lạp Đồ lập tức hít hơi trầm người, hai chân lún sâu xuống đất, lại
xoay người một cái, dùng chân quấn lấy lưỡi câu không thả.

Trong lòng Thẩm Thái Công thầm kinh ngạc, nhưng vẫn cười nói:

- Tốt lắm! Chó ngoại, Thái Công gia ta không tin kéo thằng cháu trai

ngươi không ngã.

Lại dùng sức kéo mạnh. Khách Lạp Đồ phát lực đứng yên, Thẩm Thái

Công tuy kéo không ngã, nhưng dây câu đã xiết sâu vào trong cơ chân của
đối phương.

Khách Lạp Đồ cố nén đau đớn, liên tiếp bắn ra ba hạt gỗ. Tay trái

Thẩm Thái Công cầm giỏ cá giơ lên, hứng hết ba hạt gỗ vào trong giỏ.

Khách Lạp Đồ vừa đau vừa giận, nhưng không có cách nào, biết rõ cứ

tiếp tục như vậy, chân trái nhất định sẽ bị phế đi. Chợt nghe Hoàn Nhan
Trạc dùng ngôn ngữ Tây Tạng nói:

- Tiếp lấy!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.