Tả hữu hộ pháp vừa nghe nói Lãnh Tuyệt Tình cùng Lạc Mộng Khê đi
vào nhã gian, liềm âm thầm vui vẻ: “Xem ra cảm tình của thiếu chủ cùng
thánh nữ càng ngày càng tốt, như vậy, khi thời gian đến, thánh nữ nhất định
cùng chúng ta trở về Tuyệt Tình cung…”
“Tả hộ pháp, hữu hộ pháp, trong nhã gian không chỉ có thánh nữ cùng
thiếu chủ, Giang Nam Lăng phủ thiếu chủ cũng ở trong đó…”
“Lăng Khinh Trần thật sự vô duyên, vợ chồng người ta đi nhã gian thân
mật, hắn đi theo làm cái gì?” Hữu hộ pháp bất mãn oán giận.
“Ách, hữu hộ pháp, nghe nói, Lăng Khinh Trần cũng thích thánh nữ…”
Tiểu nhị do dự, đem những gì mình biết nói với hữu hộ pháp.
“Bổn hộ pháp đã biết”. Hữu hộ pháp không cho là đúng: “Thánh nữ dung
mạo xinh đẹp, nam tử nào nhìn thấy cũng đều động tâm”.
“Bất quá, thánh nữ là của thiếu chủ, đã muốn tiện nghi cho một Thanh
Tiêu Lạc vương, không thể lại tiện nghi cho một nam tử khác, các ngươi về
sau phải chú ý Lăng Khinh Trần, không được để cho hắn có cơ hội tiếp cận
thánh nữ”.
Trong nhã gian, Lạc Mộng Khê đem chuyện của nàng cùng Nam Cung
Quyết nói cho Lăng Khinh Trần cùng Lãnh Tuyệt Tình, nhìn thái độ của hai
người, giống như không hề chú ý, kì thực là đang ngưng thần lắng nghe:
“Mộng Khê cùng Nam Cung Quyết là đồng cam cộng khổ, bên nhau đến
già, hai vị công tử đều là nhân trung chi long, khẳng định có thể tìm được
nữ tử xứng đáng với hai vị, Mộng Khê là người đã có chồng, không muốn
lại làm mất thời gian của hai vị công tử…”
“Ông chủ, không biết Lạc vương phi đang ngồi ở nhã gian nào?” Thanh
âm Nhạc Địch lễ phép vang lên ở bên ngoài, Lạc Mộng Khê trong lòng âm
thầm nhẹ nhàng thở ra: Rốt cục cũng đến, tốc độ của Nhạc Địch cũng thật
nhanh…