LẠC VƯƠNG PHI - Trang 1710

Khi nói chuyện, Băc Đường Diệp đẩy nhanh thế công trong tay, Phương

Mặc bị hắn đánh chỉ có thể chống đỡ, không thể hoàn thủ.

Lơ đãng nhìn qua, Lạc Mộng Khê trông thấy Phương mặc đang nhìn

nàng, ánh mắt hắn như cũ cũng không phải là nhìn mặt nàng, giống như
xuyên thấu qua nàng nhìn thứ gì đó: Phương Mặc, Lam Linh Nhi đều dùng
loại ánh mắt này nhìn ta, đến tột cùng là họ đang nhìn cái gi?

Ngay tại lúc Lạc Mộng Khê đang nghi ngờ, một trận ác phong rất nhanh

đánh úp lại: “Mộng Khê cẩn thận”.

Vừa rồi tiếng đánh nhau rất kịch liệt, Lạc Mộng Khê không nhận thấy

được có người đang lặng lẽ đi tới bên người nàng, khi Nam Cung Quyết
kinh hô một tiếng, ác phong đã đến trước mặt Lạc Mộng Khê.

Lạc Mộng Khê không kịp ra chiêu công kích, liền theo bản năng né

tránh, tuy rằng nàng đã muốn dùng tốc độ nhanh nhất tránh né, nhưng vẫn
bị người tới chém mất một đoạn tóc bay lên, đang ở giữa không trung bay
xuống.

Lạc Mộng Khê đứng vững cước bộ, quay đầu nhìn phía người đánh lén

nàng cùng với đoạn tóc đang bay xuống kia: Người đến là hướng về mạng
của nàng, ra tay liền công kích nơi yếu hại của nàng…

Khóe miệng giơ lên một tia ý cười trào phúng: “Nam Cung Phong,

không thể ngờ được ngươi đường đường là vương gia một nước lại có thể
âm thầm đánh lén một nữ tử tay không tấc sắt. Mộng Khê hôm nay xem
như được mở rộng kiến thức”.

“Mau đem thứ đó giao cho bổn vương, bổn vương có thể tha cho ngươi

một mạng”. Nam Cung Phong mâu quang âm trầm, dừng lại động tác trong
tay.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.