LẠC VƯƠNG PHI - Trang 290

thường, so với khí trời tháng sáu còn muốn biến đổi nhanh hơn, xem ra về
sau ta nên ít tiếp xúc với hắn là tốt nhất……

Lạc Mộng Khê thở phì phì xoay người, khẽ nhìn lên bầu trời, trong lòng

cả kinh: Không xong, thời gian đã quá muộn, Tướng phủ sắp xảy ra
chuyện……

Không kịp nghĩ gì khác, Lạc Mộng Khê thi triển thân pháp, rất nhanh

bay hướng Tướng phủ, còn không ngừng oán thầm trong lòng: Nam Cung
Quyết đáng chết, lại là ngươi làm chậm trễ thời gian của ta, nếu ta trở về
không kịp, kế hoạch bị người khác nhìn thấu, ta quyết không tha cho
ngươi……

Lạc Mộng Khê một đường cấp bách bay đi, không lâu sau đã đến trước

cửa Tướng phủ, sau khi nhanh nhẹn tiếp đất, xác nhận bốn bề vắng lặng,
Lạc Mộng Khê đang muốn trèo tường nhảy vào Tướng phủ, bất thình lình
một trận gió mát thổi qua, một hương thơm như có như không theo gió bay
vào trong mũi……

Nam Cung Quyết! Lạc Mộng Khê trong lòng cả kinh, đột nhiên xoay

người nhìn trên đường, chỉ thấy trời đất một mảnh trống rỗng, ngay cả một
nửa nhân ảnh cũng không có, ngưng thần yên lặng nghe, bốn phía không có
tiếng hít thở nào.

Lạc Mộng Khê cười có chút tự giễu: Lúc Nam Cung Quyết ở trong rừng

đã tức giận rời đi không thể giải thích, làm sao có thể xuất hiện ở đây, xem
ra vừa rồi chính là ảo giác của ta……

Sau khi Lạc Mộng Khê xoay người, thân ảnh yểu điệu giống như Hồ

Điệp, nhởn nhơ, nhẹ nhàng bay vào Tướng phủ, ngay lúc nàng bay vào
Tướng phủ, cách đó không xa, một thân ảnh màu trắng thon dài màu trắng
xuất hiện, dung nhan tuấn mỹ, ánh mắt thâm thúy, khí thế bức người, đúng
là Thanh Tiêu quốc Lạc vương Nam Cung Quyết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.