LẠC VƯƠNG PHI - Trang 316

Bắc Đường Diệp từ trong khoang thuyền chậm rãi đi ra, nhìn Nam Cung

Quyết ho khan không ngớt, cùng với viên thuốc trong tay lão giả, ngoại trừ
thở dài, vẫn là thở dài: thời gian của Nam Cung Quyết không còn nhiều,
thật sự là thiên đố anh tài……

Nhìn thần sắc bất đắc dĩ của ba người trên thuyền hoa, Lạc Mộng Khê

mâu quang hơi trầm xuống: Bệnh hoa Đào lao của Nam Cung Quyết, hẳn là
đã đến giai đoạn cuối, mệnh không thể giữ được lâu, cho dù Hoa Đà còn
sống, sợ cũng vô lực xoay chuyển……

Trong nháy mắt Lạc Mộng Khê trầm tư, Nam Cung Quyết đáy mắt lạnh

như băng hiện lên một tia ngoan quyết, đưa tay lấy viên thuốc trong tay lão
giả, há miệng nuốt vào, sau đó nhắm hai mắt lại, vận công điều tức.

“Tiểu thư, thuyền hoa của Tướng phủ đã đến.” Tiếng Băng Lam nhẹ

nhàng nhắc nhở vang ở bên tai, Lạc Mộng Khê theo hướng Băng Lam chỉ
nhìn lại, một chiếc thuyền hoa tinh xảo đứng ở trên mặt nước, thuyền hoa
cao quý ở chỗ chính là được làm từ gỗ Lim,qua ô vuông cửa sổ, mơ hồ có
thể thấy được sa liêm mềm mại bên trong, bốn góc lộ ra bốn ngọn đèn lưu
ly, tinh xảo, cao quý, mức độ phô trương so với thuyền hoa của Nam Cung
Quyết tuyệt không kém.

Không thể tưởng được Lạc thừa tướng lại là người biết hưởng thụ, ngồi

trong thuyền hoa nhìn ra phong cảnh bên ngoài, khẳng định trong lòng sẽ
thư thái…… Lạc Mộng Khê âm thầm đắn đo suy nghĩ, mang theo Băng
Lam và Lôi Thanh chậm rãi đi đến thuyền hoa: “Lạc cô nương, chờ một
chút.”

Tiếng gọi của Bắc Đường Diệp vang lên bên tai, Lạc Mộng Khê vừa mới

dừng bước xoay người, Bắc Đường Diệp đã tới trước mặt nàng, Lạc Mộng
Khê thoáng kinh ngạc, nháy mắt đã khôi phục bình thường: Không thể
tưởng được khinh công của Bắc Đường Diệp cũng quá cao đi……

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.