LẠC VƯƠNG PHI - Trang 577

đón khách, món “Túy gà” (gà say/ gà ngâm rượu???) trở nên nổi tiếng kinh
thành, bây giờ, cả nước đều biết đến, có rất nhiều phú thương, không ngại
ngàn dặm xa xôi mà tới đây, chỉ vì món túy gà của Túy Tiên lâu.

Đương nhiên, Lạc Mộng Khê đến Túy Tiên lâu, cũng là vì muốn nếm túy

gà nức tiếng cả nước kia!

Túy Tiên lâu nổi tiếng khắp cả nước, hơn nữa lúc này lại đúng lúc dùng

bữa. Túy Tiên lâu sớm đã chật kín người, khi Lạc Mộng Khê và Nam Cung
Quyết một trước một sau đi vào Túy Tiên lâu, thì toàn bộ đại sảnh đã không
còn chỗ trống, mùi thức ăn bay vào trong mũi, làm người ta thèm thuồng.

“Lão bản, còn phòng không?” Liếc mắt nhìn đại sảnh không còn một chỗ

trống, theo lý mà nói, phòng cũng có thể đầy, nhưng Lạc Mộng Khê không
muốn đã mất công lại phải ra về, cho nên ôm may mắn hỏi thử.

Ở sau quầy, chưởng quầy đang dùng bàn tính ngẩng đầu lên, nụ cười

hiện lên mặt, đang muốn nói: “Thật ngại, cô nương à, phòng đã hết.”

Khi nhìn thấy Nam Cung Quyết đang đứng bên cạnh Lạc Mộng Khê thờ

ơ đánh giá khắp nơi trong đại sảnh, thì đồng tử hơi co lại, nháy mắt đã khôi
phục bình thường, lời nói đến miệng liền đổi thành: “Có có có, cô nương
đến rất đúng lúc, còn lại một phòng cuối cùng.”

Nói xong, chưởng quầy ngẩng đầu, hô vọng lên lầu hai: “Tiểu nhị, dẫn vị

cô nương và công tử này đến Trúc Sương!”

Cùng lúc đó, trong một gian phòng, Lãnh Tuyệt Tình mang vẻ mặt lạnh

như băng đứng trước cửa sổ nhìn ra bên ngoài, không biết đang suy nghĩ
cái gì, ánh mắt ưu thương càng đậm, gió mát thổi vào trong phòng giống
như cũng bị nhiễm sự ưu thương của hắn, xoay quanh ở trong phòng thật
lâu, không chịu rời đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.