LẠC VƯƠNG PHI - Trang 607

“Lạc Mộng Khê, từ sắc mê tâm khiếu này, ngươi đã nói với bổn vương

ba lần rồi……” Nam Cung Quyết giọng nói bình tĩnh, làm cho người ta
đoán không ra rốt cuộc hắn đang suy nghĩ cái gì.

“Hai lần sau là giải thích, không tính.” Lạc Mộng Khê luận sự: “Ngươi là

Lạc vương gia sẽ không keo kiệt đến nổi ngay cả câu dùng để giải thích
cũng phải so đo chứ.”

“Lạc Mộng Khê, lần này ngươi nói đúng rồi, bổn vương chính là thích so

đo từng tí một.” Đồng thời lúc nói, môi mỏng của Nam Cung Quyết đã
muốn hôn lên làn môi anh đào của Lạc Mộng Khê, mân mê xoay mút:

Lần trước khi vô ý tiếp xúc với bờ môi thơm của Lạc Mộng Khê, cảm

giác rất đẹp. Cuối cùng Nam Cung Quyết nghĩ khi nào đó sẽ tìm cơ hội mà
nhấm nháp một chút, không nghĩ tới, cơ hội lại đến nhanh như vậy. Lúc
trước đã không nếm đủ, hắn đương nhiên sẽ không dễ dàng buông tha, cái
gì sắc mê tâm khiếu chứ, chẳng qua chỉ là cái cớ mà thôi……

Nam Cung Quyết đầu tiên là hôn rất nhẹ, rất dịu dàng, sau đó không

ngừng mạnh lên, mang theo cảm giác ma sát tê dại, làm cho người ta như
bước vào một thế giới tuyệt vời. Lúc đầu Lạc Mộng Khê kháng cự, nhưng
sau lại từ từ tiếp nhận, cuối cùng tự nhiên là chút bất tri bất giác mà đắm
chìm trong đó, không thể tự kềm chế.

Đáy mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng là một tầng sương, ý thức cũng dần

dần mơ hồ, hai tay cũng không tự chủ mà vòng qua cổ Nam Cung Quyết,
để mặc hắn. Nam Cung Quyết vui vẻ hôn càng thêm sâu……

“Vương gia, Vương phi, hôm nay lại mặt, ty chức đã sai người chuẩn bị

tốt lễ vật, không biết Vương gia, Vương phi còn muốn mang theo thứ gì
không……” Ngay lúc Nam Cung Quyết và Lạc Mộng Khê đang hôn nhau
say đắm, thì tiếng bẩm báo không đúng lúc của Nhạc quản gia truyền từ
ngoài cửa vào, Lạc Mộng Khê bỗng nhiên bừng tỉnh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.