Chung quanh bạn học kinh ngạc nhìn Tịch Bạch, ngay cả lớp phó học
tiếng Anh tốt nhất cũng ngây ngẩn cả người, Tịch Bạch này một ngụm
tiếng Anh lưu loát nói ra, hoàn toàn không giống ngày thường, so với bạn
trong lớp cùng nhau học tập, khẩu ngữ của cô đúng thật là quá tốt!
Thầy giáo phiên dịch lời của cô, các học sinh dồn dập quẳng ánh mắt
đồng tình tới Tịch Bạch.
Tịch Bạch đương nhiên cũng chỉ là thuận miệng nói, không nghĩ tới
thầy sẽ đem lời của cô phiên dịch ra, cô càng không nghĩ đến sẽ được bạn
học chung quanh đồng tình.
Sau khi tan lớp, lớp phó môn Anh An Khả Nhu ngồi ở hàng sau đột
nhiên làm khó dễ: "Chị gái đã giả tạo, không nghĩ đến em gái so với chị
còn giả tạo hơn."
Tịch Bạch quay đầu, An Khả Nhu nâng cằm nhìn nàng, trên mặt tràn
ngập khinh miệt.
Lúc trước, xung đột phát sinh giữa An Khả Nhu cùng Tịch Phi Phi
làm cô ta cũng bắt đầu chán ghét Tịch Bạch, ở trong lớp ngáng chân Tịch
Bạch cũng không phải là một lần hai lần .
Tịch Bạch cũng không muốn quan tâm đến.
Ân Hạ Hạ tức giận, ra mặt giúp đỡ Tịch Bạch: "Cậu nói cái gì cơ,
đừng tưởng chúng tôi nghe không được!"
"Nói cậu đấy Tịch Bạch." An Khả Nhu chỉ mặt gọi tên nói: "Không
phải chỉ là một vài câu tiếng Anh sao, khoe khoang cái gì."
"Tiếng Anh của Bạch Bạch chúng tôi chính là tốt hơn cậu; không phục
hả, chịu đựng đi!"