Sư phụ mặc tạp dề da tối như mực đi tới, cầm lấy rổ xe Tịch Bạch nói:
"Cái này biến dạng hết rồi, sửa lại không được, đổi một cái mới đi, chỗ này
dạng rổ gì cũng đều có, cháu lựa xem."
"Không thể sửa sao?"
"Sửa không được, đã xấu thành dạng gì rồi."
"Lắp một cái mới bao nhiêu tiền ạ."
"50 70, cháu muốn loại tốt hơn một chút cũng có, 100."
"Đắt quá."
Trong nhà Tịch Bạch tuy rằng không thiếu một chút tiền ấy, nhưng vì
cô muốn độc lập kinh tế trước năm hai mươi ba tuổi, cho nên ngày thường
sẽ không xài tiền bậy bạ, tiền tiêu vặt sinh hoạt phí, tất cả đều tích cóp , có
thể nhiều thêm một phần là một phần.
Lúc Tịch Bạch rối rắm, nam sinh đi tới, nhặt lên cái rổ xe, không nói
lời gì liền đẩy xe đạp của Tịch Bạch rời đi.
"Aa!" Tịch Bạch đuổi theo, đè lại đầu xe: "Tạ Tùy, cậu làm cái gì
vậy!"
Tạ Tùy nghiêng đầu nói: "Tôi dẫn cậu đi một chỗ, có thể sửa."
Tịch Bạch nửa tin nửa ngờ theo sát Tạ Tùy, đi bên cạnh hắn.
Thân hình hắn cao lớn, đẩy xe đạp nhỏ màu phấn của cô nhìn qua rất
không hợp.
Đi được vài km, Tịch Bạch thật sự nhịn không được, hỏi: "Chỗ nào có
thể sửa vậy?"